Lời của anh, giống như nam châm, hút đi hết phiền muộn trong lòng Giang Tuyết Nhi. Đột nhiên, đôi mắt mờ lệ của cô giống như bừng sáng rạng rỡ: “Thật không?” Cô nghĩ. . . . . . Cô đã nghĩ Thác Dã không cần cô nữa!
“Lão đại. . . . . .” Lâm Ngạn nhìn Úy Trì Thác Dã với ánh mắt phức tạp, “Cô gái đó thì sao? Có phải sẽ giao cho tôi xử trí?”
“A Ngạn, cậu. . . . . .” Ánh mắt Lâm Ngạn khí thế bức người, làm Úy Trì Thác Dã thấy lúng túng.
Giang Tuyết Nhi vừa mới cảm thấy vui sướng, nháy mắt đã bị sự chần chờ của anh dập tắt, vừa mới ngừng khóc, bất tri bất giác nước mắt lại rơi, giọng nói run rẫy, cô khẽ hỏi: “Anh luyến tiếc cô ấy, phải không?”
“. . . . . .” Anh lại nghẹn lời. Không nghĩ có bỏ được hay không, mà chỉ là. . . . . . Không muốn buông tay.
“Anh luyến tiếc . . . . . .” Hai mắt Giang Tuyết Nhi mờ lệ, “Vậy vì sao anh còn đồng ý cưới em?”
Anh không biết. Vẻ mặt của anh đã nói cho cô đáp án. Giang Tuyết Nhi khóc không thành tiếng!
Sau nhiều năm, cô nghĩ anh đối với cô, ít nhiều cũng sẽ có cảm giác, mặc dù vẫn luôn giữ khoảng cách. Cô nghĩ bởi vì anh lo lắng cho sức khỏe của cô. Cô nghĩ chỉ cần hai người kết hôn, trở thành vợ chồng thực sự. Một lúc nào đó, Thác Dã sẽ đối với cô nồng nhiệt hơn. Ngọt ngào giống như giữa hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-co-dau-nho/2634505/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.