Thầm mặc niệm trong lòng, Lăng Vũ Hi nhắm nghiền đôi mắt mờ lệ, xoay người, cắm đầu đẩy xe thuốc hướng về nơi có chút ánh sáng kia đi đến. . . . . .
Hu hu hu, Tiger, con gắng thêm chút nữa, một chút nữa thôi!
Dọc đường đi, cô đẩy xe rất cẩn thận, nước mắt tuôn ào ào, trong đầu dường như lóe lên những cảnh tượng quen thuộc.
Trong trí nhớ, cô dường như cũng xuyên qua rất nhiều con hẻm tối tăm, cũng cắm đầu chạy trốn, chạy trong im lặng, nước mắt như mưa!
Cô không nhớ rõ là lúc nào, nơi nào, lại gặp phải tình huống tương tự, nước mắt đầy mặt, cô không thể tìm hiểu ngọn ngành, cô chỉ biết, Tiger, Tiger, con phải tiếp tục sống!
“Lăng Vũ Hi, đừng sinh sự nữa, lập tức quay về đây cho tôi!”
Bỗng nhiên, một tiếng gầm lớn cuống cuồng, cắt qua màn đêm yên tĩnh tạo thành một luồng sóng âm, lọt thẳng vào trong lỗ tai Lăng Vũ Hi!
Ngay tức khắc, cô dừng chân lại, cố bình ổn trái tim đang đập loạn cào cào, do cô nghe lầm rồi sao?
Giọng nói này. . . . . . Tại sao lại giống của gã xấu xa kia đến vậy!
Nhưng, đến giây tiếp theo, nỗi sợ hãi lập tức lan ra toàn thân, không thể để anh ta phát hiện!
Vì thế, cô không dám tiếp tục chần chờ, đẩy xe tiếp tục bỏ chạy. Nhưng nước mắt lúc này vẫn không ngừng lại được. Rõ ràng đã quyết định rời đi, rõ ràng quyết tâm không còn lưu luyến, nhưng vào giây phút này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-co-dau-nho/2634494/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.