Hãy tha thứ cho sự ích kỷ của anh, mười hai năm trước sau khi giúp Tiểu Hi bỏ trốn, rời khỏi Kingloy, anh cho rằng Tiểu Hi từ đây có thể có được hạnh phúc!
Nhưng mà, anh không nên, không nên sau khi gặp lại Tiểu Hi, không muốn rời đi, nếu không, Tiểu Hi cũng sẽ không vì việc này mà bị dẫn về!
Anh làm sao mà ngờ được, lần gặp lại này, Tiểu Hi lại mang thai!
Mặc dù rất tò mò về cha đứa trẻ, nhưng Tiểu Hi không chịu nói, anh cũng sẽ không ép hỏi.
Nhưng anh vạn vạn lần không nghĩ tới, hôm Tiểu Hi tự thiêu, cuối cùng mới nói ra cha đứa trẻ, không ngờ chính là cha nuôi cô!
Chẳng trách, bất luận gặp phải khó khăn gì cô cũng quyết phải quay về. Khi cô biết tin cha nuôi mình đã qua đời thì, không còn dũng khí để sống tiếp nữa!
Phong Ngạo hối hận, hối hận mình đã phạm phải sai lầm nghiêm trọng đến vậy. Nếu anh sớm biết người cô yêu là cha nuôi cô, anh sẽ không bao giờ làm như vậy. Chí ít anh sẽ không lừa cô, sẽ không bịa đặt tin cha nuôi cô đã chết!
Nhưng mà, trên thế giới làm gì có thuốc chữa hối hận?
Anh luôn luôn chậm một bước, không kịp ngăn Tiểu Hi phóng hỏa Kingloy tự thiêu, không kịp cứu cô tự tử vì tình. . .
Nhắm chặt mắt lại, Phong Ngạo nhủ thầm trong lòng: Tiểu Hi, tại sao không chờ anh giải thích, tại sao không chờ anh?
“Phong Ngạo, ngươi —— thật sự đã làm cho ta quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-co-dau-nho/2634441/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.