Mùi nước khử trùng quen thuộc, tràn ngập trong phòng, từng giọt nước trong chiếc bình truyền tí tách, nhỏ xuống từng giọt đều đều, tiếng nhịp tim trong máy đều đặn ngân vang, cả căn phòng yên tĩnh.
“Em tỉnh rồi?” Một giọng nam trầm ấm vang lên, thoáng nghe thì có vẻ bình thường, nhưng ba chữ đơn giản này, như mơ hồ xen lẫn cả sự quan tâm và chờ đợi. Úy Trì Thác Dã thở phào nhẹ nhõm, cô cuối cùng cũng tỉnh.
Mở đôi mắt đầy vẻ mệt mỏi, Lăng Vũ Hi từ trong giấc mộng tỉnh lại. Giấc ngủ này, đưa cô quay về ký ức bốn năm trước, giống như là giấc mộng, khi tỉnh lại, mới phát hiện mình không thể trở về.
Từ khi nào, tên đàn ông thúi này đã ăn sâu vào xương tủy cô?
Lúc xe đi về hướng cầu vượt, khi cùng kẻ địch chuẩn bị đối mặt tại thời khắc sống chết, ngay lúc đó, cô lại nhớ đến vẻ mặt của tên đàn ông xấu xa này, nhớ đến cái thai còn trong bụng!
Cô cho là mình không hề mong muốn có đứa con này, nhưng khi đến khoảnh khắc sống còn, lại không hề sợ hãi những gì đang diễn ra, mà chỉ sợ sẽ không còn được gặp lại tên đàn ông xấu xa kia nữa, sợ không có cơ hội được nhìn thấy con của chính mình!
Cho đến bây giờ, trong lòng vẫn còn sợ hãi!
Theo bản năng, cô vuốt ve bụng mình, cất giọng khàn đặc, nóng lòng hỏi, “Con ổn không?”
Bất chợt, ánh mắt Úy Trì Thác Dã lóe lên một chút, nhìn đôi mi cong dài như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-co-dau-nho/2634362/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.