Trời tối đen, bốn phía xung quanh không nhìn thấy tia sáng.
Trong không trung tràn ngập mùi thối rữa, dường như góc xó xỉnh hôi hám này đã bị thế giới lãng quên. Nơi này không hiểu sao lại khiến cho người ta sợ hãi.
Do bị hít phải thứ mùi hôi thối gay mũi kia làm sặc tỉnh, cả người mềm nhũn vô lực Lăng Vũ Hi mở to hai mắt, lại không khác gì so với nhắm mắt. Mùi hôi thối gắt mũi kia lập tức khiến cho cô buồn nôn, gần như sắp nôn ra!
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Trong ấn tượng, dường như cô vẫn đang nói chuyện điện thoại với gã xấu xa!
Đợi chút! Hình như sau đó cô bị một chiếc khăn ụp vào mặt và hít phải một thứ mùi bất thường, thế rồi cô ngã ra bất tỉnh!
Là Cloroform! Cô nhớ rõ mùi này, đáng chết!
Ngay lập tức, cô vuốt ve bụng mình, vẫn còn may, vùng bụng nhấp nhô nói cho cô biết, bé con vẫn còn!
Nhận ra mình đang nằm trên mặt đất, cô gắng gượng nhỏm dậy. Trong bóng tối, bàn tay đưa lên cũng không thể nhìn thấy được năm ngón. Cô cảm nhận có luồng không khí lưu chuyển, càng tiến gần tới cửa ra, không khí lưu động càng mạnh.
Cọt kẹt, tiếng mở cửa!
Một tia sáng chói mắt chiếu vào, gần như nó khiến cô không thể mở mắt!
Cửa mở, ánh sáng mặt trời chiếu sáng lối ra, ở cửa xuất hiện một bóng đen.
Lăng Vũ Hi không thể thấy rõ mặt của bóng đen kia, chỉ ngờ ngợ đó là vóc dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-co-dau-nho/2634351/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.