Nghĩ đến việc một phụ nữ đã kết hôn lại không về nhà, bỏ mặc người chồng mất trí nhớ 'phòng không gối chiếc', Đồng Ngôn đành thở dài, thấy kim đồng hồ đã chỉ số 5 liền đứng dậy chuẩn bị về.
Cô bạn thân của cô đã ngủ bù được một giấc, chống cằm nhìn cô quàng khăn lên cổ, thâm sâu hỏi: “Trước kia ở bên Hạ Tấn Niên sao không thấy cô nghe lời như này?”
Cô sững người, mất một lúc mới tìm lại từ trong trí nhớ hình ảnh người đàn ông đã phai nhạt kia, mím môi, có chút mất tự nhiên: “Lần này khác.”
Ngô Hàm Ngọc bĩu môi cười nhạo: "Đều là người của cô còn gì, chẳng qua một bên cường ngạnh một bên ôn nhu.”
Hạ Tấn Niên là mối tình đầu thời đại học của Đồng Ngôn, hai người chênh nhau năm tuổi, trong lúc cô ngồi đại học thì anh đã đi làm, ham muốn kiếm soát của anh còn hơn cả mẹ cô, vì không chịu nổi mà cô phải chia tay.
Nhớ tới những quy định Hạ Tấn Niên đặt ra bắt mình báo cáo mỗi tối, cô run rẩy, yên lặng phản bác: “Bùi Giang Nguyên không giống vậy.”
Ngô Hàm Ngọc duỗi người, lười tranh luận với cô. Có gì mà khác nhau chứ, chẳng qua người ta đun nước từ từ, còn cô là con ếch nằm trong nồi, bị nấu chín lúc nào không hay.
Nếu không sao phải thông báo “Buổi tối chờ em về ăn cơm” chứ.
Đây còn không phải là 'gác cửa' trá hình sao.
Cô tặc lưỡi một tiếng —— quả nhiên là một tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-chong-sau-tai-nan-giao-thong/2546794/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.