Hắn nhặt được một cục nợ, một cục nợ phiền phức.
Một lần nữa, con bé đã an toàn trở về bên hắn rồi.
Giây phút Phong bị công an đưa đi thì bà Hạnh đã biết được con trai gây ra chuyện tày trời gì rồi! Thằng Phong gào khóc, chỉ biết van lơn người khác: “Chú ơi… con lỡ dại… chú… mấy chú đừng bắt con đi tù mà!"
Đáp lại chỉ có cái nhìn lạnh nhạt lẫn âm thanh chỉ trỏ của tất cả mọi người. Thằng Phong nhìn sang Thiên thì thấy ánh mắt sắc như d.ao của hắn, cánh tay đang ôm lấy An mà bảo bọc thân hình cô gái nhỏ. Lúc đó, nó đã biết được nó đã động đến người không nên động rồi…
Bắt đầu từ việc dắt mũi thằng Báo khai hết mọi chuyện ra rồi việc công an ập đến… tất cả… tất cả đều do một tay hắn dựng nên!
Phong vùng vẫy dưới sự kìm kẹp của hai người nhưng vô dụng mất rồi. Nó cứ như con thú bị mất khống chế mà gầm lên những lời cay nghiệt! Một thằng ranh con chỉ mới học đòi giao du với xã hội đen chưa bao lâu mà dám diễn kịch qua mắt người khác, để rồi bây giờ nhận trái đắng vào người. u, cũng là tự làm tự chịu…
“Thằng c.hó đẻ! Mày dám chơi tao! Chờ đó… tao mà ra được thì tao g.iết… tao g.iết hết chúng mày!”
“A…. a… thả ra… tao phải gi.ế.t nó…”
Đôi mắt Phong lóe lên tia lửa hận, nó hận không thể lao đến mà giày vò kẻ đã đưa hắn vào cái bẫy này. Bà Hạnh thì thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-be-cung-ngoc-nghech/2572488/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.