Hoắc Hoàn bế Thác Thụy đang ngủ say lên tầng cao nhất của biệt thự, tiến vào phòng, đặt em lên giường. Bản thân cũng nằm ngay bên cạnh ngắm nhìn em.
Đứa bé với khuôn mặt nhỏ nhắn, nước da trắng hồng và ngũ quan đều thực sự tinh tế. Nhìn vào rất giống một thiên thần nhỏ, mà thiên thần nhỏ này bây giờ là của riêng Hoắc Hoan, hoàn toàn thuộc về Hoắc Hoan.
Thác Thụy uống không nhiều nước, chỉ một thời gian ngắn sau đã mở mắt. Người đầu tiên em thấy là khuôn mặt nghiêm nghị của Hoắc Hoan. Cũng đang sợ, nhưng riêng em thì lại không cảm nhận như vậy. Thác Thụy rất thích người đàn ông này.
"Tỉnh rồi?", Hoắc Hoan vén mấy lọn tóc còn vươn trên trán em, ôn nhu nói.
Thác Thụy gật đầu, em đảo mắt xung quanh căn phòng, lại thêm một nơi lạ lẫm nữa. Tay nhỏ vô thức bấy chặt lấy chăn trên người.
Hoắc Hoan nhìn vậy lập tức đau lòng, anh gỡ chăn trên người em ra, cẩn thận bế bổng em lên. Còn hôn hôn lên trán mấy cái.
"Bé ngoãn, không cần sợ. Đây là nhà tôi, bây giờ và sau này cũng là nhà em"
Thác Thụy giật mình, vậy là người đàn ông này vẫn quyết định đưa em về sao, em thì có gì xứng đáng chứ?
Thân hình Thác Thụy rất nhỏ, anh bế một tay thôi cũng ôm chọn được.
Bế bé con tiến vào nhà tắm, cả hai người phải tắm rửa. Quần áo hôm qua dầm mưa đều bẩn hết rồi.
Đặt bé con lên thành rửa mặt, Hoắc Hoan bắt đầu cởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-bao-boi-ngoc/3727926/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.