"Kh….không có"
Vậy mà trẻ mồ côi sao?
Anh ngắm nghía mãi khuôn mặt em, bản tay to lớn vuốt ve làn dạ mềm mại trắng nõn. Anh chưa từng dịu dàng với kẻ khác như thế.
"Vậy em sống ở đâu, hửm bé con?" , anh tiếp tục hỏi.
Thác Thụy vẫn tiếp tục lắc đầu. Môi em mở to, để lộ ra chiếc lưỡi nhỏ nhắn hồng hào. Em muốn nói gì đó nhưng lại không thể bật ra tiếng, cứ khó nhọc mãi cũng chỉ toàn tiếng thở nặng nề.
Tròng mắt người đàn ông hơi có lại. Sau đó anh ta bật cười, nhìn dàng vẻ hiện giờ của bé con này.
Đôi mắt hơi nheo lại, ánh lên nước mắt. Cổ họng em liên tục lên xuống như muốn phát ra âm thanh nhưng lại thứ có thứ gì đó mắc lại trong cổ họng. Cả cơ thể nhỏ bé cũng hơi run lên. Nhìn thế nào cũng thấy vô cùng đáng thương.
Dáng vẻ này lọt vào mắt anh còn là sự bất lực lẫn uất ức của động vật nhỏ vừa bị bắt nạt. Ngoan ơi là ngoan.
Ngón trỏ người đàn ông miệt nhẹ miết môi dưới của Thác Thụy, sau đó từ khóe miệng bắt đầu đi chuyển vào bên trong.
Mềm mại, ấm áp.
Bên trong khoang miệng bé con này cũng đáng yêu. Dịch miệng ẩm ướt, lưỡi mềm mại yết ớt. Mỗi lần ngón trỏ anh chạm vào lại giật bắn tìm cách chốn đi.
Thác Thụy run lẩy bẩy, hai bàn tay nhỏ bé vội ôm lấy cánh tay to lớn của người đàn ông, cái người đang trêu chọc bên trong miệng em.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-bao-boi-ngoc/3727921/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.