“Yến Nam Thụy, đúng là hắn chưa bao giờ làm gì tôi. Thế nhưng, hắn luôn làm ra vẻ mình cao cao tại thượng lắm, rõ ràng là nhìn thấy tôi bị người khác giẫm dưới chân khi dễ đùa cợt lại vẫn như cũ bình tĩnh từ bên người tôi đi qua, thậm chí ngay cả một ánh mắt cũng không chịu bố thí. Cậu biết không, thái độ của hắn làm tôi cảm thấy…” ngón tay Đổng Phi chỉ vào ngực mình: “hắn làm tôi cảm thấy mình cực kỳ hèn mọn, hèn mọn đến mức không bằng một con kiến! Thậm chí một hạt bụi cũng không bằng! Đế giày của người khác đạp lên mặt tôi nhưng hắn lại ra vẻ như mang ánh sáng đi ngang qua! Hắn có vô tội không? ”
“còn những người khác, ít hay nhiều, không phải là người tham gia thì cũng là người thờ ơ. kỳ thật mười năm trước ở bên hồ nhân tạo, Đổng Phi hèn mọn kia đã bị bọn họ ‘giết chết’ rồi! Có ai vô tội không? ”
Đổng Phi lớn tiếng chất vấn Tề Tư Nguyên.
Tề Tư Nguyên mím môi trầm mặc. Đứng ở góc độ của người khác có lẽ bạn sẽ cảm thấy tội của bọn họ không đáng chết nhưng những người từng tham gia vào có lẽ đều không có tư cách nói ra lời “tôi không có tội”. cậu thông cảm cho tâm tình Đổng Phi cho nên cũng không nói.
Vết sẹo khắc sâu trong lòng thường đau đớn hơn khắc trên thân thể vô số lần, loại đau đớn này có thể làm cho người ta biến thành ma quỷ. Vì vậy khi ma quỷ ra đời thì đó là lỗi của ai?
“cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-ban-trai-trong-tro-choi-chay-tron/1183471/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.