Tôi chỉ muốn nói với cậu một điều...
Cao Gia Tuấn giơ hai tay lên tỏ vẻ mình không mang theo vũ khí, sau đó vừa đi vừa nói:
"Tôi chỉ muốn đến nói cho các cậu biết, đại khái tôi đã đoán được ai là quỷ. "
Những lời này không chỉ có năm người Tề Tư Nguyên, ngay cả Trình Soái và Vệ Quốc Cường còn đang rối rắm ở một bên suy nghĩ muốn lưu lại hay rời đi đều bị lời nói của Cao Gia Tuấn hấp dẫn lực chú ý.
"Là ai?" Tề Tư Nguyên hỏi hắn, thần sắc của cậu rất bình thản, phảng phất cũng không quá quan tâm vấn đề này.
"Ngô Mỹ Lệ." Cao Gia Tuấn nói ra một đáp án khiến tất cả mọi người không ngờ tới.
Cho dù tên mà hắn nói ra chính là Đổng Phi cũng so với Ngô Mỹ Lệ đáng tin hơn một chút.
"Vì sao cậu lại nghĩ như vậy?" người đặt câu hỏi là Tiếu Mạc Hàng, trong giọng nói của anh mang theo tò mò vô tận.
Tề Tư Nguyên lại nhìn anh một cái vào lúc này.
"Chẳng lẽ các người đều không phát hiện ra hệ thống vẫn luôn nhấn mạnh rằng chúng ta có hai mươi hai người chạy trốn mà mỗi người chạy trốn đều được đánh số. Con số này trên thực tế chính là số thứ tự thời học sinh của chúng ta không phải sao?" Cao Gia Tuấn có chút kích động nói, có lẽ hắn cũng ý thức được mình đang kích động nên lúc nói đến đây hắn không thể không dừng lại một chút để làm dịu tâm tình.
"Chúng ta có hai mươi ba người mà chỉ có hai mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-ban-trai-trong-tro-choi-chay-tron/1183455/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.