Vị giáo sư nhân dân họ Cố Nhất thời há hốc miệng, không nói được lời gì.
Giang Nguyên không thấy vẻ mặt ngẩn ra của Cố Thanh Y, đi đến cọ cọ mặt cậu mấy cái rồi tự tay nhét đồ vào trong tủ lạnh.
Hoa quả, trứng gà, sữa bò, chocolate, tất cả đều bị nhét hết vào. Sau khi dọn xong tủ lạnh, anh lại mở tủ bát ra, giống như nhà ảo thuật móc ra từ trong túi các loại hạt cafe, bột trà bày lên. Khi bày xong cái cuối cùng còn sờ sờ trong túi đồ, lôi ra bốn hộp gia vị tinh xảo. Ánh đèn vàng của căn bếp chiếu lên sườn mặt Giang Nguyên thật ấm áp, khiến cho Cố Thanh Y lần đầu cảm nhận được sức sống trong căn bếp này.
Muối biển Sicilia(*),nước tương Kikkoman(*),dầu ô liu đóng chai, đến cả nước sốt cũng là sốt Kuhne(*),được đặt theo thứ tự từ cao đến thấp trên cái kệ đựng đồ gia vị bằng gỗ đã lâu không ai nhớ tới.
Giang Nguyên gấp túi nhựa thành một hộp vuông be bé, thuận tay cất vào cái giỏ trên bệ cửa sổ “Lần sau đi siêu thị nhớ mang theo nhé.”
Cố Thanh Y bị anh đẩy ra đến cửa bếp, trong tay còn cầm xẻng lật, vẻ mờ mịt trên khuôn mặt đã sớm khôi phục lại thành vẻ bình tĩnh, ngẩng mặt lên nói “Không phải bảo anh đừng đến nữa rồi sao?”
Tuy rằng miệng nói ra câu này có chút không nỡ, nhưng cậu cũng cảm thấy chút kì vọng trong lòng mình lúc trước thật không ổn, nếu thật sự không vui vẻ gì thì tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-ban-trai-cu/2162978/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.