Lý Hạo Nhiên nhìnchằm chằm cô cả buổi, ánh mắt có phần sâu xa, hiển nhiên là đang trêuđùa 'tùy ý' trong lời nói của Diệp Gia Dĩnh là ý gì, chỉ chốc lát sau nở nụ cười mê hoặc hấp dẫn, nhếch khóe môi, ý vị sâu xa với Diệp Gia Dĩnh, "Biết rồi."
Diệp Gia Dĩnh không biết phải nói gì, thầm nghĩ cô còn không biết mình đang nói gì thì anh biết cái gì cơ chứ?
Lý Hạo Nhiên đứng thẳng người lên, bước hai bước tới cửa, ‘ầm’ một tiếngkhép chặt cánh cửa lại, xoay người nói với cô, "Nơi này người tới ngườilui nhiều, phải cẩn thận một chút...."
Còn chưa dứt lời, bênngoài cửa vang lên tiếng kinh hô ảo não, Lý Hạo Nhiên vội kéo cánh cửara thì thấy Úc Thanh Ninh chật vật đứng ở cửa, trong tay cầm nửa ly nước trái cây, nửa còn lại đều bị hắt lên phần áo hở hang ít vải, thấm ướtgần như có thể nhìn xuyên thấu, bộ ngực cao ngất no đủ cùng với đườngviền của bộ nội y hiển ra rõ ràng.
Lý Hạo Nhiên hết sức kinh ngạc, "Úc tiểu thư! Cô làm sao vậy?"
Úc Thanh Ninh nghe lén quá sát cửa, đúng lúc Lý Hạo Nhiên đóng cửa, lynước bị hắt lên người còn chưa đủ, cái trán còn bị đụng một cái không hề nhẹ chút nào, lại thêm chưa bao giờ nhìn thấy Lý Hạo Nhiên thân mật tùy ý nói chuyện nhiều với ai như Diệp Gia Dĩnh cả, có thể thấy trong lònganh vị trí của Diệp Gia Dĩnh không tầm thường chút nào, vừa đố kị vừauất ức, chỗ nào cũng thấy vị chua, một vũng nước to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-201-van/2200024/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.