Diệp Chu nhìn tin nhắn, khóe miệng bất giác nhếch lên, nhanh tay gõ bàn phím gửi lại một cái mặt cười, nhét điện thoại vào túi rồi chạy vọt ra ngoài.
Diệp Chu vừa đi ra, đã nhìn thấy Giang Đình Viễn đứng cách đó không xa, không khỏi tăng tốc chạy đến bên cạnh hắn nói: “Có nóng không, cho anh.”
Vừa nói, cậu vừa cởi chiếc mũ lưỡi trai màu đen trên đầu xuống, rất tự nhiên đội lên đầu Giang tổng.
Giang Đình Viễn luôn mặc trang phục trang trọng, hôm nay cũng không ngoại lệ, quần áo trang trọng phối với mũ lưỡi trai không ra ngô ra khoai, cộng với khuôn mặt vô cảm, trông có hơi buồn cười.
Nhưng hắn cũng không từ chối lòng tốt của Diệp Chu, ngược lại nắm chặt vành mũ, chỉnh lại cho thẳng rồi cứ thế đội.
Thực ra Diệp Chu làm vậy cũng không cần thiết lắm, Giang tổng sợ Diệp Chu bị phơi nắng nên khi nhìn thấy cậu đi ra, ô cũng không thèm cầm đã bước tới luôn, khi Diệp Chu đội mũ cho hắn, vệ sĩ đã kịp thời cầm ô chạy tới, che nắng cho hai người.
Diệp Chu không sợ phơi nắng, từ khi trở về từ Nam Phi cậu đã biến thành một cậu bé da đen, phơi nắng ở Nam Phi còn không sợ huống chi là ở đây, vả lại cậu cũng không phải là minh tinh, thô (ráp) thì thô thôi, có thể thêm chút mùi vị đàn ông!
Giang Đình Viễn xoa xoa đầu cậu, hai người cùng nhau quay lại phim trường.
Mọi người trên trường quay đều đã quen với vị tổng tài Giang thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-dinh-phai-tieu-het-tien-cua-nhan-vat-phan-dien-truoc-khi-han-pha-san/3561990/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.