Edit: Tieumanulk
Một lát sau, Phụng An đi vào: “Bệ hạ, Ngô Tang được Tống Thư đưa đi rồi ạ.”Dứt lời, Phụng An đưa mắt nhìn hoàng đế thất vọng cau mày, do dự một lát lại nói: “Lão nô còn nghe Ngô Tang nói ngày mai sẽ trở về Tây Dương......”
Nghe thế, hoàng đế giật mình sực tỉnh, nén xuống cảm giác mất mác,trầm tư chốc lát, ra lệnh: “Truyền Lăng Uý.”
Phụng An mới vừa đi mấy bước lại nghe hoàng đế gọi ông, lời nói rít từ kẽ răng mà ra: “Bảo Bàn Hổ đi truyền! Nhất định phải đưa Lăng Uý đến đây cho trẫm!”
Bữa tiệc thiết yến các tiến sĩ vừa kết thúc, Lục vương vẫn chưa xuất cung, rất nhanh bị Bàn Hổ mang tới. Lục vương đã ngà ngà say, vào điện liền ngã ngồi xuống vừa kéo cổ áo vừa gọi nội thị bưng trà lên cho y.
“Lăng Úy, đệ cho rằng năm ngày tư quá ngắn lắm đúng không?” Hoàng đế biểu tình không vui, không còn bộ dáng ôn hòa nhàn nhã như ở bữa tiệc chiêu đãi các tiến sĩ.
“Hoàng huynh, không lẽ huynh muốn trị tội đệ.” Lục vương nhận lấy chung trà nội thị đưa tới, uống một hớp, nói: “Hôm đó thần đệ đã bảo Trương Độn Tuyết nói với huynh trạng nguyên này đổi không được còn gì.”
“Đệ không nói người đó là Tề Điềm!” Hoàng đế gằng lên giọng không vui xen lẫn phiền não, tiếp theo bổ sung thêm: “Đệ nhìn thấy y hẳn nên báo trước với trẫm!”
“Hoàng huynh, y không phải Tề Điềm, y là Ngô Tang, bảo thần đệ nói thế nào với huynh đây.” Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-diep-chuong-muc/3083206/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.