Edit: Tieumanulk
Trích
“Có ta?” Tề Điềm giọng the thé rét buốt lại bí mật mang theo gai nói: ” Trong lòng mẫu thân của ta có ta, trong lòng tiểu Đào có ta,trong lòng Phụng An có ta,duy nhất một người không có là ngài đấy,bệ hạ.Trong lòng ngươi nếu có ta,sẽ không xem ta giống như một khí cụ mỗi sáng sớm rửa sạch rồi mới đưa tới để ngươi hưởng lạc.Trong lòng ngươi nếu có ta sẽ không để cho ta bị những thứ giáo tập kia nhục nhã hành hạ tàn nhẫn chỉ vì lấy lòng ngươi.Có ta sẽ không hết lần này đến lần khác dùng Thủy Hình phạt ta, có ta sẽ không đang sống đánh chết tiểu Đào cùng Phụng Ninh.Nói thật ra trong lòng của ngươi chưa từng có ta,thứ ngươi muốn chẳng qua chỉ là niềm vui tìm thứ mới lạ! Ngươi muốn chỉ là sự phục tùng cùng cầu xin tha thứ của ta thôi,bệ hạ!”
Trong lời nói Tề Điềm hàm chứa đau đớn cùng hận ý khiến lục phủ ngũ tạng hoàng đế như bị thiên quân vạn mã giẫm đạp, hoàng đế há miệng thở dốc một hồi, mới mở miệng: “Trẫm biết ngươi chịu rất nhiều ủy khuất, chịu không biết bao nhiêu khổ nhưng ngươi nghe lời ta, trở về đi, trẫm sau này tuyệt không cưỡng bách ngươi nửa.”
Tề Điềm lông mày rủ xuống, sau đó nghiêm mặt nói: “Di huấn gia mẫu, nam nhi bảy thước quyết không thể làm luyến sủng!”
Nghe thấy, hoàng đế sửng sốt, lập tức giải thích: “Tề Điềm,trẫm chưa bao giờ đem ngươi thành nam sủng. Ngươi nên biết trẫm rất quan tâm ngươi, trong lòng trẫm chỉ có ngươi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-diep-chuong-muc/3083196/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.