Edit: Phúc Vũ
Nụ hôn này, không còn ôn tình thắm thiết cẩn cẩn dực dực như những lần trước, mà mang theo dục vọng hỏa hoa tấn công xâm lược, đầu lưỡi linh hoạt lại nhẵn nhụi, cường ngạnh tách ra đôi môi còn chưa kịp phản ứng của Tạ Thiên Bích, vừa tiến vào, liền cuồng dã phóng túng khát khao đòi hỏi.
——-
Tô Tiểu Khuyết nhịn không được cả kinh nói: “Hạ Thập Ngũ không phải đã chết hơn hai mươi năm rồi sao? Niếp thúc thúc ngày thường, cũng không thấy quá thương tâm đau khổ.”
Lời vừa ra khỏi miệng, lập tức lắc đầu: “Cực với tình tự nhiên không lộ bên ngoài, hơn nữa đừng nói hai mươi năm, cho dù là một trăm năm, một ngàn năm, chỉ cần Niếp thúc thúc còn sống, Hạ Thập Ngũ sẽ bầu bạn theo từng hơi thở của người, không cần mong nhớ, vì vốn đã thời thời khắc khắc bên nhau.”
Tạ Thiên Bích nghe hắn nói thế, thần sắc chợt động, trong lòng vừa vui vừa xót: “Nơi Niếp thúc thúc bế quan, chính là mộ huyệt của Hạ Thập Ngũ, lúc thúc ấy vào trong đó, còn khởi động cơ quan, mộ huyệt đã chìm xuống đáy hồ trên đỉnh núi, bất kỳ ai cũng không còn có thể nhìn thấy hai người họ, cho nên vô luận lần này có đột phá được cực hạn thiên nhân hay không, Niếp thúc thúc cũng sẽ ở bên Hạ Thập Ngũ vĩnh viễn không rời.”
Chuyện thiên đạo, thần bí khó lường, nhưng tình ái thế gian, người cùng cảnh ngộ đều có thể thấu hiểu mà cảm động.
Tô Tiểu Khuyết từ nhỏ đã biết Niếp Thập Tam dụng tình trầm túy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-dao-xuan-sac/1312448/quyen-2-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.