Edit: Phúc Vũ
Tra Kim Hoa đoan đoan chính chính ngồi ngay cửa điếm lạnh lẽo vắng tanh vỗ đùi khóc rống, hiếm khi Hoài Long Sơn náo nhiệt thế này, khách ùn ùn kéo đến, nhưng không ngờ chỉ qua một đêm đã có hai người đầu lìa khỏi cổ, chết thì chết đi, tên tiểu gia hỏa xinh đẹp như một đại cô nương kia còn ra lệnh, hơn mười tên môn hạ phái Nhạn Đãng gì đó vốn đang yên lành ở trọ, đùng một cái thu liệm hai cỗ thi thể liền bỏ đi, tiền phòng cũng không trả lấy một văn, đã vậy, một toán khách nhân cũng nối gót họ, lần lượt trả phòng, hảo hảo ngủ trong khách điếm hào hoa không chịu, lại chạy đến Xuân Sắc ổ khỉ ho cò gáy, chịu cảnh màn trời chiếu đất. Tra Kim Hoa hung hăng phun một tràng thóa mạ, cầu cho lão thiên gia mau làm một trận mưa đá thật to đè chết lũ vương bát đản kia.
Dần dần, khách điếm vốn đầy ắp người hiện tại lại còn đến mấy chục gian phòng trống, tâm can Tra Kim Hoa nhất thời như bị đao sắc kiếm nhọn khoét cho một lỗ thủng thật to.
Đang thương tâm gạt lệ, một người trẻ tuổi bộ dáng tuấn mỹ đi đến trước mặt, thắt lưng đeo một thanh đao, ánh sắc hoàng kim, vỏ đao làm từ da kình ngư, trên hộ thủ còn nạm ba mảnh phỉ thúy(đố biết đao của ai =))). Tra Kim Hoa cặp mắt sáng ngời thoạt nhìn đôn hậu, kỳ thực rất am tường đạo lý muỗi đáp trên đùi đốt thịt, ruồi bay trên bàn tìm mỡ (ý bảo tìm mồi là phải lựa con mồi béo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-dao-xuan-sac/1312387/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.