Trận đối chiến thứ hai, Diệp Huyền đánh với La Khương được một lúc.
Toàn trình trận đấu, La Khương hoàn toàn đánh rất bình thản, mọi chiêu thức quá mức bình thường.
Từ lúc bắt đầu, Diệp Huyền cũng luôn để ý đến cách đánh của La Khương, nhưng càng đánh hắn càng cảm thấy kì lạ.
La Khương xuất chiêu nhìn như là vũ kỹ từ Hỏa Lăng Tông xuất phẩm, nhưng ẩn ý trong đó tồn tại rất nhiều ý niệm từ công pháp mà Diệp Huyền xem qua.
Bên dưới, các đệ tử cũng bắt đầu nản ý.
Đã có một số người bỏ đi làm việc khác.
Tông chủ hai tông kia cũng bắt đầu có ý niệm thoái ý, nhưng bọn họ cũng không thể thoái ý được.
Thoái ý đồng nghĩa với việc tông môn thua thiệt rất nhiều, thậm chí lượng tài nguyên để bù đắp trận pháp cũng không còn.
"Đánh nhanh lên đi."
"Cảnh giới thì cao mà đánh thì lề mề, dẹp trận đi."
Đã có vài đệ tử kêu la.
Bọn họ muốn nhìn là một trận đấu đặc sắc, chứ không phải là một trận đánh như vũ đạo.
Mà trên lôi đài, Diệp Huyền cùng La Khương vẫn đang đánh lấy.
"Ngươi đây là kiểu đánh gì, vũ đạo sao ?"
Diệp Huyền bắt đầu nhăn nhó khuôn mặt, hướng về phía La Khương nói.
"Ngươi đây là không hiểu, cuộc vui chỉ mới bắt đầu."
La Khương mỉm cười đáp lại.
Ngay lập tức, toàn bộ lôi đài như bị cắt đứt bởi thứ gì đó, từng mảnh cắt hoàn hảo hiện ra.
Ầm.
Lôi đài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-dao-tien-de/3193332/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.