Rất nhanh, “đinh” một tiếng, Trịnh Ngạn từ thang máy lôi Dương Khánh Kiều ra, không cho phép phản kháng.
Bốn viên thư kí đã đến tập hợp đầy đủ trong văn phòng tổng tài, ngạc nhiên trố mắt, kinh ngạc nhìn vị lãnh đạo trực tiếp từ thang máy “trục trặc” kia đi ra, tay còn lôi theo một người thần sắc hoảng loạn, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ không ngừng.
Ngay cả Trịnh Ngạn trên mặt tuy vẫn lộ ra vẻ thản nhiên thường ngày, nhưng giữa hai chân lại lộ ra thứ khả nghi khiến người ta nhìn thấy liền đỏ mặt, tiết lộ chân tướng ái muội trong cỗ thang máy trục trặc.
Vương trợ lý hoàn hồn đầu tiên, máy móc hỏi lão bản: ”Tổng tài, cuộc họp lúc mười giờ có cần hoãn hay hủy không?”
“Không cần.” Trịnh Ngạn nói, trước mắt bao người, cường thưởng dân nam đẩy vào hố lửa gọi là “văn phòng tổng tài”.
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
“Khụ, người kia…… Có phải là Phó phòng bộ phận văn thư không?”, thư kí giáp hỏi.
“Hình như phải.”, thư kí ất phụ họa.
“Tổng tài là…… thế kia sao?”, tiểu trợ lý nhỏ giọng hỏi.
“Đúng vậy, cô đoán không sai.” Vương trợ lý sắc mặt như thường, đẩy đẩy mắt kính, chứng thật suy đoán của các cô nàng, bổ sung nói: ”Bất quá đây là việc riêng của tổng tài, chuyện gì có thể nói, chuyện gì không thể nói, tôi nghĩ các cô hẳn là biết.”
Vương trợ lý là người theo Trịnh Ngạn đến đây, đã cùng anh làm việc nhiều năm, tất nhiên hiểu được khuynh hướng tình dục của lão bản, cũng đã ngầm thỏa thuận, đưa tặng lễ vật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-tinh-thuy-dao-tan-lao-ban/1318200/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.