Cố Lan nặng nề ngủ một giấc, tỉnh lại phát hiện mình ở trong một căn phòng xa lạ. Màu đen trắng giản lược cách điệu, không gian phòng ngủ hiện ra càng rộng rãi, tủ quần áo màu đen đối diện cùng cửa sổ bằng kính, khiến mặt kính phát huy triệt để tác dụng, Cố Lan từ chính giữa kính thấy được chính mình mặc áo ngủ nằm ở trên giường.
Chính mình sững sờ đến phát ngốc, đột nhiên, cửa phòng ngủ bị người mở ra từ bên ngoài, Tiết Hoàn một thân quần áo ở nhà màu xám thoải mái đi vào, nhìn thấy Cố Lan tỉnh lại cười cười, “Tỉnh lại thật là đúng lúc, đang định gọi em đấy.”
Cố Lan chằm chằm nhìn Tiết Hoàn đến gần y, hỏi: “Đây là nhà anh?”
“Đúng vậy, em ngủ thực sâu, tôi ôm em rời quán bar lại từ trên xe ôm xuống đi vào trong nhà, em một điểm phản ứng cũng không có.” Tiết Hoàn ngồi xuống giường, cúi người dán đến bên tai Cố Lan, “Mới làm hai lần, không phải là bởi vì mới phá thân nên sẽ đặc biệt mệt mỏi đi?”
Cố Lan mặt đỏ lên một chút, giơ tay hướng đến trên mặt hắn bắt chuyện, Tiết Hoàn làm sao cho y đắc thủ, thuận thế ấn xuống một cái hôn lên tay y, “Thụy mỹ nhân vừa tỉnh lại, vẫn nên theo trẫm đi ra ngoài dùng bữa đi.”
“Cút!” Cố Lan rút tay về, chống giường ngồi dậy, nhíu mày xoa xoa thắt lưng đau đớn mệt mỏi không chịu nổi.
“Không thoải mái?” Tiết Hoàn cầm cái gối dựng thẳng đặt ở đầu giường, dìu Cố Lan ngồi dựa vào, “Vậy cũng đừng xuống giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-tinh-hau-sau-tinh-mot-dem/1319240/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.