Lăng Sương biết tràng vị của con rất yếu, biết con rất dễ tiêu chảy. Nhưng mà nàng không biết, lúc trẻ con tiêu chảy lại đáng sợ đến mức này.
Không biết tiểu Ngữ Vi là vì uống nhiều sữa, hay là vì thời tiết, hơi một chút là tiêu chảy.
Nàng mời đại phu xem qua, đại phu kia lời thề son sắt cam đoan, Ngữ Vi không khoẻ hắn đem đầu chặt bỏ.
Ngữ Vi uống thuốc quả nhiên ngoan ngoãn ngủ. ngoại trừ nôn sữa vài lấn không có gì khác lạ. Vào khoảng rạng sáng ngày kế, nàng đột nhiên bị tiếng khóc làm bừng tỉnh.
Sau khi Lăng Sương kiểm tra, phát hiện Ngữ Vi toàn thân nóng hổi, sữa uống vào toàn bộ nôn ra. Chính thức hình thành triệu chứng trên nôn dưới tiêu chảy, sốt cao không giảm.
Lăng Sương nghìn quân vạn ngựa trước mặt mắt cũng không chớp một cái, gặp bọn cướp vẫn vững như núi Thái, nay trước mặt đứa trẻ sơ sinh, bị dọa đến phát khóc, lệ rơi không ngớt.
Bình tĩnh, bình tĩnh, các bà mẹ gặp phải loại tình huống này sẽ làm sao?
Đáp án là bắt xe đi bệnh viện.
Nhưng mà, cổ đại lấy đâu ra taxi? Cho dù có xe taxi, lấy trình độ điều trị của cổ đại thì dùng được cái rắm.
Nàng từng học hai ngày Đông y, nhưng toàn là về chữa thương. Nàng có thể biết tẩu hỏa nhập ma thì nên làm thế nào, thế nhưng ngay cả cảm mạo cũng trị không được.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, Ngữ Vi nếu như gặp chuyện, nàng cũng không sống nổi.
Lúc miên man suy nghĩ, Lăng Sương đã ôm Ngữ Vi chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-tieu-hon/1823990/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.