Lúc hoa cúc nở, cũng là mùa tốt để ăn cua.
Kim Phượng Các có rượu hoa cúc ngọt nhất. Cố Tam cùng Điệp Vũ ăn nhịp với nhau, cấu kết với nhau làm việc xấu, không để ý Lăng Sương phản đối, đi đường vòng đến Kim Phượng Các ăn cua.
Các chủ Kim Phượng Các – Ngưng Yên cô nương, đẹp tựa tiên nữ, còn có một đôi tay khéo léo, trà hoa cúc nàng ngâm là ngọt nhất, rượu hoa cúc nàng ủ là thuần nhất, cua nàng làm là thơm ngon nhất. Có điều, người đẹp chính là người đẹp, không dễ gì xuống bếp. Ngoại trừ khách nhập mành là Nam Cung tam thiếu gia ra, muốn thưởng thức tài nấu ăn của nàng chỉ có lúc mười lăm đến hai mươi tháng tám hằng năm, đến Kim Phượng Các ăn cua. (TYV: Theo Tĩnh Ngọc thì “khách nhập mành” là “khách lên giường với kỹ nữ”.:-”)(TN: Vâng, cái đó là lúc ta căn theo ngữ cảnh của “Nhất dạ thâu hoan” mà giải thích, còn trong trường hợp này, hãy hiểu nó là… “khách quen” đi )
Khách đến Kim Phượng Các, đều là ngưỡng mộ tiếng tăm mà đi. Có ngưỡng mộ danh của cua phì, hoa cúc, cũng có ngưỡng mộ danh người đẹp.
Bản thân Lăng Sương đã đẹp đến rối tinh rối mù, tài nấu ăn của Lục Thanh Nhã tỷ tỷ có một không hai, nàng đối với người đẹp cùng món ngon đều không có hứng thú, thiếu sự hăng hái.
Bánh xe chuyển động chầm chậm dừng lại, Cố Tam cùng Điệp Vũ xuống xe trước tiên.
“Tiểu thư, chúng ta tới rồi.” Điệp Vũ đỡ Lăng Sương, cẩn thật từng li từng tí đi xuống.
Chui ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-tieu-hon/1823956/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.