Hiệu sách Bát Quái là hiệu sách nổi danh nhất cả nước, bất luận là nhân sĩ giang hồ hay quan to hiển quý đều thích đến hiệu sách Bát Quái ngồi chơi, nghe một chút việc thú vị trên giang hồ, triều đình bí sử. Cũng chính vì vậy mà hiệu sách Bát Quái khách đến nhiều như mây, vô cùng đông đúc.
Đang là buổi trưa, trong đại sảnh người ra kẻ vào, âm thanh cao đàm khoát luận vang thành một mảnh.
Ta ở trong đám người qua lại không ngớt, liếc mắt tìm một chỗ trống. Thật đáng tiếc, ta ở đại sảnh dạo qua một vòng cũng không phát hiện chỗ nào có thể ngồi xuống được.
Chậm rãi bước lên trên lầu, ta cảm thấy có vô số ánh mắt đang nhìn về phía ta.
Ta một thân khinh sam màu tím nhạt, lụa tím che mặt. Mái tóc dài đơn giản búi lại, phối sức trên đầu chỉ vẻn vẹn xuyên vào hai cây trâm đong đưa, chiếc trâm cắm nghiêng bên tóc còn có một đóa hoa phù dung tử sắc tinh xảo. Một thân trang phục thanh tân trong sáng, có vẻ phong tình của tiểu gia bích ngọc, lại có ý nhị của nữ tử giang hồ. Dung nhan dưới chiếc lụa mỏng như ẩn như hiện, rung động lòng người.
Ta cũng không phải keo kiệt, ngược lại rất thích khoe khoang mỹ sắc của mình. Nếu như vẻ đẹp của ta có thể cho bọn chúng một hồi mở rộng tầm mắt, có thể tha hồ thưởng thức.
Ngước mắt nhìn lên, ta ngẩng đầu ưỡn ngực bước lên lầu hai.
Đừng hiểu nhầm, ta đại giá quang lâm hiệu sách Bát Quái chỉ đơn thuần là nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-thau-hoan/1616097/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.