Sau khi tắt máy, Kỷ Miên trong đầu nghĩ ngợi. Tô Manh bây giờ còn đang vướng lùm xùm còn hơn chuyện bao nuôi của nàng lần trước nữa kìa. Xuất phát cũng đều xoay quanh bộ điện ảnh của năm [Phù Hoa]. Nữ chính của [Phù Hoa] được miêu tả là thông minh tuyệt đỉnh, thịnh thế dung nhan, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở. Bất quá nhan sắc của Tô Manh thật sự không chống đỡ nổi vai diễn này, càng huống hồ mọc ra một cái Kỷ Miên- trái bom hạng nặng. Gián tiếp khiến Tô Manh vốn đã hold không nổi, càng thêm chật vật. Trong phim có đoạn nói là nữ chính vẻ đẹp gấp đôi A Kiều, thế nhưng khán giả cũng không ngu, chỉ có thể trợn mắt thốt lên: con bà nó có phải buff quá đà rồi không? Đúng vậy, nữ chính đều bị nhan sắc của A Kiều bỏ xa mấy con phố, thế mà đám biên kịch và diễn viên phải dối lòng nói ngược lại, lương tâm các ngươi không đau nhứt à? Tuy nhiên, đây là thành quả do đoàn đội Trầm Trí Bạch lo lót với bên biên kịch, vì muốn tăng thanh thế cho Tô Manh, nên hắn ta đã vận dụng mọi cách với bên đầu tư, khiến biên kịch sửa lại vài chi tiết nhỏ, nhằm mượn hơi Kỷ Miên làm bàn đạp buff nhan sắc cho Tô Manh. Kết quả biến khéo thành vụn, khiến khán giả phản cảm hơn là yêu thích. Bên cạnh đó, trong một buổi dự sự kiện LV, ảnh chụp trên tạp chí của Tô Manh so với hình ảnh do một trang báo lá cải đào ra, thật sự cứ như hai người vậy. Đây là do lạm dụng PTS quá lố, lượng fan của Tô Manh lúc trước còn đi theo cô ta vì thực lực và nhân phẩm, dần dà hạ nhiệt thấy rõ. Hơn nữa việc đoàn đội Trầm Trí Bạch o bế, thuê thủy quân kêu gào mọi mặt trận về mặt nhan sắc "thuần khiết không qua chỉnh sửa" cho Tô Manh, chẳng khác gì càng kéo thêm giá trị cừu hận. Kỷ Miên tặc lưỡi, thật ra nếu đi theo kịch bản ban đầu, cộng thêm kinh nghiệm và thực lực của Tô Manh, chống đỡ vai diễn này cũng không quá khó khăn. Bất quá, trước kia cô ta chỉ việc chuyên tâm đóng phim, hậu trường đã có Lý Nhị liều mạng chiến đấu. Còn bây giờ đi theo Trầm Trí Bạch, hắn ta lại chẳng phải là kẻ thực lực, chỉ muốn dựa vào thủ đoạn đi đường tắt, vậy nên toàn kéo Tô Manh lo đi tiếp đám đầu tư thương nhân các thứ. Chính vì điều này Tô Manh đã lơ là diễn xuất rất nhiều. So với những bộ phim đời đầu của Tô Manh, diễn xuất bây giờ thật sự tụt dốc không phanh. Đã có nhiều blogger giải trí phê bình kín đáo về vị Ảnh hậu Đại Mã này, chính vì thế Tô Manh tính khí gần đây không tốt, việc theo đoàn tuyên truyền cũng vô cùng thất thường. Đạo diễn và nhà đầu tư cực kỳ khó chịu với hành động thiếu chuyên nghiệp của Tô Manh, tuy nhiên tạm thời mắt nhắm mắt mở vì bộ phim đang hot, tốt nhất không nên xảy ra chuyện xích mích nội bộ. Kỷ Miên thật sự tiếc rẻ, nếu vị tiền bối này không chọn sai lối đi, có khi bây giờ chúng ta đã là gà chung một chuồng rồi đâu. Tuy nhiên, trước khi lo chuyện bao đồng hãy nhìn bản thân trước đã. Tình hình Kỷ Miên bây giờ cũng không khả quan hơn bao nhiêu. Nàng đang cồn cào mãnh thú muốn xổng chuồng đây! Kỷ Miên mở khung chat lên, tìm đến tài khoản con giời, hung hăng gõ xuống lạch bạch. Tra nữ: [Khốn kiếp, ngươi có nhận thức không vậy? Giữa lúc dầu sôi lửa bỏng, ngươi chia sẻ cái quần què gì vậy hả?? Còn ngại bị hiểu lầm chưa đủ à? Lăn ra đây nói chuyện ngay cho gia!!] Con giời: [Bạn thân của ngươi đã từ chối nhận tin. Ngươi có thể dùng sức mạnh tình yêu để triệu hồi bạn thân trở về.] Tra nữ: [Ok, ngươi có thể tạm biệt bộ lông đuôi rồi đấy.] Con giời: [Áu áu áu, đừng mà, nhân gia không muốn đâu~] Tra nữ: [Nói tiếng người!!] Con giời: [Chẹp chẹp, chả thú vị gì cả. Ta nói, không phải thấy ngươi mù quáng tin tưởng ta, còn đi thả một cái bình luận xinh đẹp như vậy. Ta sao có thể để ngươi nhất sương tình nguyện được chứ? So~~] Tra nữ: [Ha ha, ngươi giỏi. Viết di chúc đi, tối nay ta đến.] Con giời: [Con mịa nó, xào cp với ta có gì không tốt?? Hơn nữa không phải lên hot search rồi hay sao?? Biết bao nhiêu người hận không xào cp với ta, ngươi ở đó chó chê mèo lắm lông!!] Tra nữ: [Dẹp nhá! Ngươi đang làm tiểu trợ lý nhà ta hiểu lầm thành Sơ thái thái rồi kìa! Con bà nó nghĩ thôi đã đủ nôn mửa rồi!!] . ||||| Truyện đề cử: Muốn Em Là Của Riêng ||||| Con giời: [Tra nữ, ngươi nói vậy là có ý gì? Sơ thái thái có gì không tốt, ngươi không làm Sơ thái thái, ngươi muốn làm phu nhân nhà ai hả??] Kỷ Miên cơ hồ sắp bị chọc điên rồi. Lý ra nàng nên biết con giời này một khi đã high là hận không lật cả trời. Tra nữ: [Gia đây muốn làm Âu Thùy thái thái đó! Ngươi quản được chắc?] Con giời: [...] Con giời: [Âu Thùy thái thái, đệt, họ tộc rồng đấy, sao ngươi không lên lên trời luôn đi? Ta nói, đừng có chơi đồ buổi sớm thế chứ!] Tra nữ: [Làm sao? *dao phay*] Con giời: [Được được, ngươi nói thế nào chính là thế đó! Bất quá, ngươi đừng có nóng nảy như pháo nổ thế có được không? Quản lý ta đã liên hệ với bên ngươi bàn bạc rồi. Lại nói, ta và ngươi bị hiểu lầm cũng đâu phải lần đầu tiên, lần này chẳng qua lượng người hiểu lầm nhiều hơn một chút, ngươi cứ như bị nhổ râu báo không bằng!] Kỷ Miên vò đầu bứt tóc. Lúc này không giống trước kia, khi còn ở nước ngoài, nàng và Sơ Mục Kỳ chính là cặp đôi hồ bằng cẩu hữu, chơi bời đều đi chung, vì thế thường bị hiểu lầm là một đôi. Nhưng khi đấy, bản tính nàng ngông cuồng, lười giải thích. Còn Sơ Mục Kỳ thì chính là một kẻ thích bóp trứng đồng đội, vậy nên chẳng có gì lấy làm lạ một số bạn cũ vẫn nghĩ hai người là một đôi. Bất quá bây giờ thì khác. Không hiểu sao, Kỷ Miên thật không trông mong nhãi rồng kia nhìn thấy mấy cái tin bát nháo này. Kỷ Miên cắn cắn móng vuốt một hồi, cũng rụt rè như trộm mò vào tài khoản của nhãi rồng. Con báo nhỏ: [Có ở đó không?] Cơ hồ chỉ vài giây, nhãi rồng đã trả lời ngay. Thằn lằn lửa: [Ồ, sẽ không có chuyện lạ đi, Kỷ tiểu thư cư nhiên chủ động nhắn tin cho ta?] Kỷ Miên mặt nứt ra một cái khe, xấu hổ ho khan. Được rồi, tuần vừa rồi lịch trình kín mít, nàng hầu như chỉ xoay quanh đoàn đội tuyên truyền, thậm chí còn bám trụ theo đoàn mà ở lại khách sạn không về nhà, ngủ cũng chỉ được 4h một ngày thôi. Nguyên nhân vì nàng là người mới, nữ chính Tô Manh thường bỏ gánh không làm, thế nên người mới vai phụ như nàng phải tới lãnh phần việc nặng nhọc này. Nhưng cũng nhờ thường đi tuyên truyền, dần dà tên tuổi nàng đang đi vào quần chúng, không còn quá xa lạ nữa. Chính vì quá bận, nàng lại không phải kiểu Omega suốt ngày hận không ôm chiếc điện thoại nhõng nhẽo. Thế nên nhãi rồng bị nàng vứt vào trong xó móc meo. Con báo nhỏ: [Khụ, gần đây bận quá.] Thằn lằn lửa: [Bận? Bận đi với Alpha khác? Tra O!!] Con báo nhỏ: [...] Kỷ Miên thật khô héo lời. Trải nghiệm bị mắng là tra O này, đúng là không phải Omega nào cũng có thể, đại khái chỉ mình nàng đi. Con báo nhỏ: [Cái gì mà đi với Alpha khác, ngươi đừng có nhạy cảm thế chứ. Bộ phim đầu tiên của ta công chiếu rồi, ngươi không thấy sao, ta đang theo đoàn tuyên truyền. Ngày mai ta còn phải bay đến B thành đâu. Người ta cũng bận lắm chứ bộ, ngủ không đủ giấc, người ta sắp bị biến thành gấu mèo rồi đấy ~ToT~] Có lẽ Kỷ Miên trổ kĩ năng làm nũng đã khiến nhãi rồng nào đó cảm thấy an ủi, động lòng trắc ẩn. Thằn lằn lửa: [Mệt lắm không? Hừ hừ, ngay từ đầu, thật không hiểu ngươi thiếu tiền ai mà phải chạy vào giới giải trí.] Được rồi, trong ấn tượng của nhãi rồng giới giải trí là chỗ dựa vào gương mặt kiếm cơm, và người vào đó chỉ vì tiền. Khụ, Kỷ Miên cũng một phần vì tiền thật, nhưng một phần nàng lại thích cảm giác chinh phục hào quang nha! Tóm lại, giới giải trí chơi cũng vui mà! Bất quá, xem thái độ nhãi rồng, hình như vẫn chưa biết mấy cái vụ linh tinh trên mạng, Kỷ Miên ít nhiều thả lỏng đôi chút. Cơ mà... thế méo nào nàng phải phấp phỏng sợ nhãi rồng hiểu lầm? Con báo nhỏ: [Mệt nhưng vui. Ngươi có xem qua phim ta đóng không?] Thằn lằn lửa: [Không.] Trái tim Kỷ Miên tự dưng bị nhói lên một nhịp. Không hiểu sao tự nhiên ủy khuất, lẩm bẩm: "Người ta diễn cũng hay mà..." Con báo nhỏ: [>.<] Thằn lằn lửa: [Ngươi tình tứ với Alpha khác còn muốn ta đi xem?] Kỷ Miên co rút khóe môi. Thôi được rồi, vẫn không nên làm khó nhãi rồng này quá. Con báo nhỏ: [Được rồi. Ngươi bây giờ không bận gì đi?] Thằn lằn lửa: [Làm sao, muốn gọi? Nhớ giọng của ta rồi?] Kỷ Miên giật thót, mặt đỏ bừng bừng. Thế nào nhãi rồng này biết tỏng tâm tư của nàng chứ. Bất quá còn chưa để Kỷ Miên chối bay chối bẩy thì bên kia đã nhảy ra tin nhắn tiếp. Thằn lằn lửa: [Bây giờ thì không thể rồi. Chốc lát ta phải đi đến đảo hoang huấn luyện sinh tồn, phỏng chừng tuần tới sẽ không liên lạc cho ngươi được. Ngoan, làm việc tốt sẽ có thưởng, tránh xa Alpha khác ra. Khi nào ta về sẽ mang quà cho ngươi.] Con báo nhỏ: [:3] Kỷ Miên gửi tin nhắn xong tự nhiên tự vả mặt mình, con bà nó, điên rồi! Bán moe moe cái quỷ gì!? Nàng vội vàng thu hồi lại tin nhắn, hốt hoảng gõ xuống tin khác. Con báo nhỏ: [Đặc thù công việc, ngươi quản được chắc! Hứ, ta không chiếm tiện nghi khác thì thôi, ngươi nghĩ Alpha nào cũng mắt mù như ngươi coi trọng ta à?] Đúng vậy, Kỷ Miên tự biết bản thân trừ gương mặt xinh đẹp ra, thật chẳng có chỗ nào mềm mại tri kỉ, đáng yêu thuần chân của Omega khác cả, ai nuốt được nàng gu cũng mặn mòi lắm đấy! Điển hình là chủng tộc tối cao tự nhiên này, ở đầu chuỗi thức ăn nên khẩu vị cũng thật là... ặc. Nhưng nói đi cũng nói lại, không biết nhãi rồng này điểm nào vừa mắt mình kia chứ, nếu lui một vạn bước mà nói, vì từng ngủ với nhau nên sinh tình, thế thì nàng chẳng khác đồ khốn bao nhiêu, ngủ được người ta còn bắt người ta phải chủ động chạy theo tán tỉnh. Thằn lằn lửa: [Được rồi, ta đi đây *icon ân ái meo meo*] "Ây da, Miên tỷ, Miên tỷ!!" Tiếng của Tiểu Vi vang lên sát bên tai, Kỷ Miên hốt hoảng giấu đi điện thoại, đầy mặt còn đỏ ửng mất tự nhiên, nhìn kiểu nào cũng giống như bị bắt gian tại trận. ...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]