Chương trước
Chương sau
Sơ Mục Kỳ hôm nay chói lóa trong bộ vest phiên bản giới hạn năm nay của Gucci, bộ vest nữ màu đen, ướm trên người cực kì vừa vặn, áo lót là sơ mi đen dạ, theo phong cách cuồng dã mà mở hẳn hai cúc áo, không thắt cà vạt. Bên dưới là quần tây phẳng phiu cùng với giày da nữ, thon gọn sắc bén nhưng không mất đi sự thanh mảnh nữ tính. Đặc biệt là bộ tóc nâu đỏ sáng chói vén gọn ra sau, để lại vài sợi bỏ lơi trước trán, hoa tai lấp lánh ẩn hiện, nhếch môi một cái đều khiến người ta mềm nhũn chân.
Khi Sơ Mục Kỳ từ trên xe xuống, đèn flash nhấp nháy tần suất tăng lên rõ ràng.
Khung bình luận còn chưa hết lời ca ngợi thì đã thấy, từ xa Mộ Bạch Chi dẫn theo làn váy lễ hội cầu kì đính đầy những đóa hoa mùa hạ, uyển chuyển tiếp cận Sơ Mục Kỳ.
[Má nó, giẫm cứt chó thật rồi! Lão công nhà ta vậy mà phải đi thảm đỏ với mặt hàng này sao?!]
[Lầu trên ngậm cái mõm chó vào đi nha, cái mặt hàng gì?? Mộ thiên sứ bọn ta hạ mình đi cùng Sơ tra A nhà các ngươi, chưa ủy khuất thì thôi chứ, đến phiên các ngươi ở đây sủa bậy à??]
[Ha ha, theo nguồn tin chính thống ban đầu thì người đi cùng Mục Kỳ là tân nhân nhé! Giữa đường tự nhiên ai đó nhảy vào, cũng khó nói lắm. Ừ thì cứ nói bọn ta sủa bậy đi, nhưng đừng quên Tần Tiểu Lộ của Thịnh Đức vừa làm ra chuyện 'tốt đẹp' gì đấy! Ổ nào thì chỉ có gà kiểu nấy mà thôi!]
[Bớt có nói mát đi, các ngươi chỉ là người ngoài, làm như là BTC không bằng! Mà ta nói, Sơ Mục Kỳ nếu chịu thay đổi tính nết, ta thấy cũng là miễn cưỡng xứng đôi với Mộ thiên sứ rồi đấy chứ!]
[+1k]
...
Thấy Mộ Bạch Chi tiếp cận Sơ Mục Kỳ ngày càng gần, sau đó sóng vai đứng cùng nhau, thông tin rò rỉ ban đầu vốn không ai tin liền trở thành chính xác. Bình luận lộ thông tin được đẩy lên những một ngàn lượt thích chỉ trong nháy mắt, tuy nhiên cũng có một lượng gấp đôi phẫn nộ.
Bởi vì bên dưới fan của Sơ Mục Kỳ cũng không hài lòng lắm, lượng fan only trong fandom của Sơ Mục Kỳ cực kỳ đông, đa phần đều là phản cảm chuyện xào cp, bởi vì cũng có quá nhiều hoa đán lợi dụng Sơ Mục Kỳ cọ nhiệt, ảnh hưởng đến danh tiếng của Sơ Mục Kỳ. Vô hình chung làm người ta cực kỳ chán ghét.
Lại nói, tác phong của fan Mộ Bạch Chi còn thuộc kiểu được tiện nghi mà còn khoe mẽ. Cái gì mà "miễn cưỡng xứng đôi", nghe thật là nực cười, tốt xấu Sơ Mục Kỳ hai năm xuất đạo, đã một lần phó Thị đế, và một lần Ảnh đế nhé. Tuy bình thường tác phong rất không ra gì, nhưng dạng phim ảnh nào đóng cũng có chất lượng cả, điển hình rõ ràng của người có thực lực.
Còn Mộ Bạch Chi trừ suốt ngày tỏ vẻ mình chăm chỉ và đáng thương, cầu được fan thương yêu cùng với kĩ năng bán thảm ra, còn chưa từng thấy một lần đăng quang nào.
Thế mà fandom cô ta đều có thể ca ngợi lên tận trời mây, cái gì mà chỉ cần xinh đẹp và tính tình thiên sứ là đủ rồi, nghe nực cười vô cùng!
Thế nên các tiểu công nhi của Sơ Mục Kỳ cực kỳ phản đối, khung chat trong một phút ngắn ngủi đã diễn ra huyết tế đẫm máu. Hai bên Sơ Mục Kỳ và Mộ Bạch Chi đều không phải dạng vừa, mắng chửi nhau máu chó đầy đầu.
Còn lúc này ở trước cửa khách sạn Đế Tước, Mộ Bạch Chi men theo Trần Ẩn dẫn đường đã đến bên cạnh Sơ Mục Kỳ. Dưới ánh đèn flash chớp nhoáng, nở nụ cười thẹn thùng, vén tóc kiêu sa chờ Sơ Mục Kỳ chủ động dẫn mình lên thảm đỏ.
Cánh phóng viên bên dưới đều huýt sáo rít gào.
"Ôi chao, vậy mà hôm nay Sơ Mục Kỳ sẽ đi cùng với Mộ Bạch Chi sao? Ta nghe phong thanh ban đầu thu xếp là diễn viên đóng cp với Sơ Mục Kỳ kia mà?"
"Xem ngươi quê mùa kìa, lượng fan hai nhà Sơ- Mộ cực kì đông, để đi chung là gián tiếp xào cp, đẩy độ hot cho bộ phim. Còn diễn viên đóng cp kia chẳng qua chỉ là một người mới, có bao nhiêu độ hot chứ? Thu xếp thế này là phải rồi!"
"À à, ra là thế!! Chậc chậc, cứ tưởng sau Tần Tiểu Lộ, Sơ Mục Kỳ sẽ cảnh giác hơn chuyện scandal tình ái, nhưng hiện tại nhìn theo hướng này cũng không tồi nha. Nhìn xứng đôi lắm đấy chứ!"
Cánh phóng viên vì muốn có được những tấm ảnh đẹp nhất cho trang báo ngày mai, vậy nên tích cực chụp ảnh điên cuồng.
Thế nhưng Sơ Mục Kỳ vẫn đứng ở cửa thảm đỏ, một bước cũng không nhấc, không liếc nửa con mắt đến Mộ Bạch Chi đứng bên cạnh.
Tống Phát đã sớm đoán được tình cảnh này, chỉ có thể lắc đầu. Aiz, tiểu tổ tông này đúng là...
Đám phóng viên hai bên thảm đỏ dần dần nhận ra điều không đúng. Thế quái nào Sơ nữ thần lại đứng như tượng vậy? Di, định chiếm spotlight cũng không cần lộ liễu thiếu chuyên nghiệp như vậy đi?
Bất quá, bình thường Sơ Mục Kỳ cũng đã là con cưng của các nhà đài rồi, cần quái gì phải hành động ngu ngốc như vậy?
Sau một phút hoang mang, tiếng xì xầm bàn tán bắt đầu vang lên. Mộ Bạch Chi thật không ngờ Sơ Mục Kỳ sẽ trước công chúng phất quá mặt mũi mình như vậy, nhất thời vừa tức giận vừa lúng túng, bất quá trên mặt nhanh chóng che giấu bằng vẻ điềm đạm đáng yêu như thường lệ, mềm mại nói: "Mục Kỳ, chúng ta mau đi thôi!"
...
Lúc này ở bên kia, Lý Nhị dùng xe của mình chở Kỷ Miên đến khách sạn, đến nơi cũng vừa hay trông thấy chiếc Audi phách lối của Sơ Mục Kỳ, các nàng liền theo sát tiến vào. Bất quá giữa đường, từ trong bụi rậm, một tên điên nào lại lao ra ngay đầu xe của Kỷ Miên, chặn các nàng lại.
Kỷ Miên nghĩ thầm, tám phần là trò quỷ của Mộ trà xanh kia rồi.
Vì lúc nãy Kỷ Miên có đề cập qua chuyện Mộ Bạch Chi ra tay với chuyện lên thảm đỏ, vậy nên Lý Nhị cũng đã có chuẩn bị tâm lý trước. Bất quá, việc Kỷ Miên được Sơ Mục Kỳ đích thân gọi điện thoại thông báo, thật sự đáng ngạc nhiên đấy. Phải biết Sơ nữ thần trước giờ tính khí vô cùng khó ở chung, kiểu quan tâm loại này, Lý Nhị không khỏi lo lắng.
Dù gì Kỷ nữ lang cũng đã giao nữ nhi của người ta cho nàng, còn là nghệ sĩ nàng đang dẫn dắt, không lo sao được?
Kỷ Miên phải phí sức ba bò chín trâu bịa chuyện, đại khái vứt cái vấn đề này quy về Sơ Mục Kỳ đột phát tấm lòng tiền bối, vậy nên mới tốt bụng báo một tiếng với nàng.
Lý Nhị nghe xong không tin lắm, nhưng hiện tại lại không phải lúc miệt mài truy cứu.
Nhìn tên điên xông ra cản đường, vẻ mặt Lý Nhị dâng lên sự bình tĩnh thuần thục, lạnh giọng nói: "Miên Miên, bám chắc vào!"
Nói xong, Lý Nhị lập tức đạp chân ga, chiếc xe một con ngựa hoang muốn đứt cương, xông vồ về phía trước. Quả nhiên tên điên đó trong một giây kinh hoàng, tin rằng người trong xem muốn đâm chết mình, vội vàng né đi.
Xe của Kỷ Miên thuận lợi chạy thẳng đến cổng khách sạn.
Trần Ẩn bị ngã trên đất chật vật, phun ra một ngụm nước bọt, thô tục mắng: "Khốn kiếp! Con ranh vậy mà muốn đâm chết ta!!"
Lúc xe của Kỷ Miên ngựa không ngừng vó đến nơi, cũng chính là lúc Mộ Bạch Chi đang vừa thẹn thùng, vừa thúc giục Sơ Mục Kỳ cùng mình đi.
Lúc này Sơ Mục Kỳ mặt lạnh như bị người ta quỵt tiền, cực kỳ không giống tác phong cà lơ phất lơ thường ngày, trở nên nghiêm túc mà xa cách.
Tất nhiên đám fan não tàn lại một phen hú hồn, ây da Sơ nữ thần lãnh đạm cũng cực kỳ mê người nha, bắt đầu vừa si mê, vừa các thứ phỏng đoán vì sao lão công nhà bọn họ hôm nay cứ là lạ.
Bất quá rất nhanh thì có câu trả lời, khi từ trong chiếc xe mờ nhạt kia, một thân hình mảnh mai tiến ra, tức thì toàn trường từ ồn ào trở nên yên tĩnh chỉ trong một cái nháy mắt.
Từ trong xe, chiếc giày cao gót màu đỏ, gót nhọn thanh mảnh như đọt liễu non, uyển chuyển đỡ lấy cổ chân trắng nõn xuất hiện, rồi từ trong bóng tối, như một viên ngọc chậm rãi phát sáng, lung linh không nhiễm hồng trần.
Hình dáng mỹ miều, mày ngài mắt ngọc, môi đỏ tiên diễm, váy trắng tầng lớp như mây. Vòng eo như nhành liễu, tóc trắng xám mượt mà tựa thác ngọc phảng phất hơi sương, đẹp đến nao lòng.
Nữ nhân ấy, như bước ra từ một bức cổ họa giá trị liên thành, chậm rãi vén màn sương rừng già mà đi đến. Bộ bộ sinh hoa.
Một ánh mắt chấn nhiếp toàn trường.
Nữ nhân ấy tóc trắng xám đồng tử lam nhạt, trang điểm theo lối trẻ trung nổi bật ngũ quan mỹ miều. Trên người nàng vận bộ váy màu trắng, bộ váy này là may theo phong cách nhuyễn váy. Cổ áo cao bao lấy cần cổ duyên dáng, trước ngực thêu một bức đồ hình màu rất nhạt, dưới ánh sáng lung linh màu chỉ bạc. Tay áo dài đến cổ tay, phồng nhẹ nhàng lớp vải the, ẩn hiện da thịt phần cánh tay nõn nà ngó sen. Chân váy chỉ vừa chấm đất, lửng lờ lớp váy như màn sương mờ, vài hoa văn cắt ngắn cực kỳ tinh tế, thi thoảng ẩn hiện cổ chân thon gầy mà quyến rũ.
Rõ ràng bộ váy kín cổng cao tường, từ đầu đến chân, không lộ một chút da thịt nào, thế quái nào so với những minh tinh phô bày da thịt lại quyến rũ gấp trăm ngàn lần. Từng bước chân uyển chuyển, bộ váy trắng tinh tế liền chuyển động, dáng người như ẩn như hiện.
Trái tim của đám người ở đó tựa chừng lỡ mất một nhịp.
Không ai dám lên tiếng, như thể sợ hãi làm kinh động đến nữ nhân xinh đẹp kia, một nữ nhân xinh đẹp ưu mỹ tựa như một tinh linh rừng già cả tu luyện ngàn năm.
Thuần khiết nhưng quyến rũ, kín kẽ nhưng phong tình... đây rốt cục là loại người gì, mà có thể trộn lẫn những khí chất này hòa vào nhau hài hòa như thế? Thừa một chút sẽ là tục, nhưng thiếu một chút liền là hỏng. Thế mà nữ nhân này, khí chất lại hài hòa cân xứng đến không ngờ.
Ngươi nói nàng quyến rũ sao? Không hề, vẻ đẹp nàng trong trẻo đến không ngờ.
Ngươi nói nàng không hấp dẫn sao? Sai! Nàng phong tình theo một cách cổ điển kín đáo, khiến người ta chỉ hận không móc hết trái tim giao cho nàng, chỉ cần đổi một nụ cười của mỹ nhân là đủ!
Đám phóng viên vốn đã lăn lộn quá quen đủ loại minh tinh, hoa đán. Thậm chí còn có những tiểu thịt tươi xinh đẹp độc lạ.
Nhưng bọn họ cũng chưa từng trông thấy một vẻ đẹp như vậy bao giờ! Nhất thời quên cả việc trên tay, ánh đèn flash đông cứng lại, tứ bề không thoát nổi sự mê hoặc này.
Chợt trong đám đông có một người nói rất khẽ.
"Đó là tân nhân Kỷ Miên sao?"
Cái tên Kỷ Miên bắt đầu từ ngày hôm nay đường đường chính chính tiến vào giới giải trí, và rất nhiều năm sau đó, người nghe thấy đều như thấy sấm nổ bên tai!
...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.