“Đại thiếu gia, ngươi đã trở về? Mấy ngày nay ngươi ở đâu. Ta lo lắng muốn chết.”
Ta vừa bước vào cửa chính Lỗ gia, Lý thẩm đã vọt tới, nhìn trái nhìn phải, chỉ e nhìn xem ta có thiếu cọng tóc nào không.
Ta không để ý đến nàng, lãnh đạm hỏi, “Nhã Hạo đâu?”
Lý thẩm nghe xong, trên mặt càng hiện ra vẻ đau lòng. “Ta cũng không biết các ngươi đang làm cái gì, ngươi và tam thiếu gia không lý do đã bỏ đi, Nhị thiếu gia cũng theo đó mỗi ngày như mất hồn mất vía. Hắn mấy ngày nay…”
(*) nguyên văn: thần bất thủ xá.
“Hắn còn chưa có trở về?” Ta không muốn nghe nữa, lạnh lùng cắt lời Lý thẩm.
Lý thẩm ngẩn ra, “Ở trên phòng.”
Ta cười, xoay người nhìn thẳng vào Lý thẩm. “Lý thẩm, ngươi xem ta ngày hôm nay có đẹp hay không?”
Lý thẩm bị ta hỏi vấn đề này, nghe giọng nói lại càng hoảng sợ. Nàng giật mình lăng ngốc một chút, sau đó ngơ ngác gật đầu.
Ta cười, tầm mắt xuyên qua sườn mặt nàng nhìn về phía cái gương lớn trong phòng khách. Sắc mặt trắng bệch, gần giống ác ma.
Khi ta xuất hiện ở trước cửa phòng Nhã Hạo, độ giật mình của hắn bằng tất cả mọi người trong nhà này cộng lại. Hắn ngây ngốc, vô cùng kinh ngạc, dường như là gặp một cơn ác mộng.
Ta lặng yên đứng ở cửa, khi hắn kinh ngạc đủ rồi, ta khẽ cười hỏi, “Không chào đón ta?”
Lúc này hắn mới như ở trong mộng vừa tỉnh, vội vàng lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-nang-huu-da-thieu-tinh/2170705/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.