Ta tên là Lỗ Chi Tín.
Lúc đi học vẫn là học sinh giỏi, ngày hôm qua còn là khiến trúc sư cao cấp, nhưng mà bây giờ là một thành viên trong đại quân thất nghiệp. Bởi vì tuổi trẻ lực tráng cùng trình độ học vấn cao, ta tự tin mình không bao giờ phải cầm tiền trợ giúp của chính phủ. Dù nghĩ sau này không tìm được công việc tốt.
Tiếng xấu truyền ngàn dặm, loại tội danh bán đứng bí mật thương mại này nếu là truyền đi, chắc chắn công việc của ta có lẽ chính là công nhân bảo vệ môi trường, tục xưng sớm chợ.
Thực ra ta cũng không phải vô cùng lo lắng, ta dường như lo nghĩ cho thân nhân duy nhất, em trai Lỗ Chi Nhạc.
Chi Nhạc vừa mới lên đại học, đi học xã giao ăn cơm ngủ nghỉ, như vậy không cần tiền? Mà ta nghèo sẽ nhiều người biết tới, sau đó phải trả tiền phá hợp đồng cho công ty.
Nhưng mà những chuyện này còn không đáng sợ bằng chuyện bọn họ vu cáo ta, muốn ta chịu ngục tù tai ương, như vậy ta sẽ đi giết người xong nhảy lầu, khi đó sẽ chỉ còn lại một mình Chi Nhạc cô đơn.
Lúc sáng sớm ta rời khách sạn, vì không muốn cho em trai thấy bộ dáng này của mình, ta cố tình du đãng trên đường chờ hắn đi học, mới về nhà.
Ta giằng co một buổi tối, vừa vào cửa nhà. Lập tức ngã trên sàn nhà “bịch” một cái, ngủ thật say.
Chờ khi tỉnh lại, đã là buổi trưa. Ta trở mình muốn đứng dậy, mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-nang-huu-da-thieu-tinh/2170651/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.