[.......]
Một lúc sau Diệp Tử tỉnh táo lại, thấy chú kề cạnh bên mình cậu hơi giật mình trái tim cậu lại không nghe lời mà lệch nhịp đi. Diệp Tử vội đứng dậy nói lấp với anh:
- Mình...vào thôi chú, cháu thấy đỡ hơn rồi..
Nói xong cậu chạy hụt vào đứng ngay trước quầy vé, hai người mang phao bảo hộ rồi đi vào hang động cùng đoàn người.
Ngoài trời và trong này cứ như hai thế giới khác riêng biệt vậy với hại, bên ngoài oi ả chói chang thì trong này lại mát đến mức lạnh lẽo. Càng đi sâu vào trong,mảng tối càng nhiều không gian thêm thênh thang hơn nữa, chúng mờ ảo bí hiểm nhưng cũng thật rực rỡ khi làm nền cho những khóm đèm chiếu lên những tản thạch nhũ đủ hình thù. Tản thì rũ xuống kèo dài như đáy của bánh kem ốc quế, tản vì chụm lại cao lớn tất cả chúng đều rất đẹp bởi e ấp bên trong vẻ ngà ngà kia lại có rất nhiều sắc màu mờ ảo khác phải nhìn thật kĩ mới thấy được. Tiếng giọt nhỏ tí tách xuống những vũng nước mát lành làm khung cảnh càng thêm nên thơ hữu tình hữu ý thêm. Ai cũng phải trầm trồ vì vẻ đẹp vĩ đại của hang động, họ háo hức chụp ảnh, quay phim còn Diệp Tử, cậu không nói không làm gì cả nhưng trong lòng cậu đang rạo rực bồi hồi. Vẻ đẹp của nó phải nói rằng khiến con người ta khó thốt nên lời để miêu tả, cậu cứ đưa mắt nhìn theo chúng, hết hướng này rồi lại sanh hướng khác, đôi mắt của Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chieu-dieu-dai-han/2915259/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.