Mộ Dung Tường khóe miệng chảy xuống một dòng máu.Ánh mắt bi thương “Chỉ cần sư phụ không đi,người đánh chết ta cũng không ngại.”
Đôi môi Bạch Vô Ly run rẩy.Khổ sở nhìn hắn”Có ý gì? Lại là khổ nhục kế của ngươi sao? Ngươi thật cho rằng ta Bạch Vô Ly dễ lừa gạt lắm sao? Tĩnh vương gia,ngươi quá khinh thường ta đấy!”
“Không phải! Không phải!” Mộ Dung Tường giống như kẻ điên.Thét to kéo y vào trong ngực!”Ngươi tại sao hiểu lầm ta? Sư phụ,ta không có,ta không có lừa ngươi!Ta không có!”
“Đừng đụng ta! Tên nghiệt đồ như ngươi! Đừng đụng ta!” Bạch Vô Ly bị áp đảo trên giường,tức giận giãy dụa mắng to.
“Tại sao bổn vương không thể đụng ngươi? Sư phụ là của ta! Là của ta!”
Mộ Dung Tường không chịu được nam nhân từ chối,dùng nội lực bàn tay giống như sắt giam cầm hai tay của y,một tay bá đạo xé ra vạt áo của y ——
Bạch Vô Ly sắc mặt đại biến!”Nghiệt đồ! Ngươi dám nhục nhã ta nữa,ta liền tự đoạn tâm mạch,chết cũng không để ngươi được như ý!”
“Tốt” Thiếu niên cười xán lạn hơn cả hoa,nói.”Nếu sư phụ dám chết một lần nữa,Bổn vương sẽ đem Huyền Ky Môn đổi thành kỹ viện,mở cửa đón khách! Nói không chừng sư tỷ còn có thể trở thành người đứng đầu bản kỹ viện.”
“Cái gì? Ngươi... Ngươi dám!”
“Sư phụ còn không hiểu rõ cá tính đồ nhi sao?” Mộ Dung Tường nâng lên cằm nam nhân,ánh mắt sáng quắc nhìn hắn”Bổn vương nói được thì làm được!”
“Kẻ điên! Cái tên điên này!” Bạch Vô Ly không thể thưởng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chien-thanh-cong/3077152/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.