Hắn tình cờ nghe được bọn thị nữ nói chuyện,nói gì lúc trăng tròn đến ra Lan Uyển xông hương hoa,không những có thể gia tăng duyên phận với nữ nhân,còn rất nhanh tìm được đối tượng chung thân.
Hại hắn đi hun thật lâu,bị mùi hoa làm cho choáng váng,trở lại trong phòng liền lên giường ngủ.
Chẳng lẽ......?
“Sư phụ,chẳng lẽ hoa Lan Uyển có vấn đề?”
“Mùi hoa chính là mùi hoa,có vấn đề gì? Có vấn đề chính là lòng người ngửi mùi hương ấy?” Mộ Dung Tường liếc hắn một cái.
Tống Hào Hùng giận đến đỏ mặt tía tai nhưng một câu phản bác cũng nói không ra.
...... Bởi vì đêm đó hắn trở về quả thật nằm thấy mộng xuân.
Bạch Vô Ly nhẹ nhàng thở dài”Tường nhi,con có phải bỏ vào hoa Mê Tâm chú?”
“Mê Tâm Chú?” Liễu Uyển Nhi giọng mềm mại hỏi “Sư phụ,người đem Mê Tâm Chú dạy cho tiểu sư đệ?”
‘Mê Tâm Chú” này vô cùng ác độc,một khi tiếp xúc có thể mê hoặc thần trí con người,câu khởi dục vọng giấu trong lòng,làm ra chuyện bình thường không dám làm.
Sư phụ cũng không dám dạy cho chúng ta,vì sao hết lần này tới lần khác muốn đem “Mê Tâm Chú” dạy cho sư đệ chuyên gây họa này?
Mộ Dung Tường mặt không đỏ hơi thở không gấp nói”Đúng vậy,là con làm.Sư phụ dạy đồ nhi,đồ nhi đương nhiên phải cố gắng luyện tập. Sư phụ không phải đã nói “Mê Tâm Chú” nếu chỉ có một tầng công lực có thể hạ trên các loài thực vật,tầng thứ hai có thể hạ trên động vật,phải luyện đến tầng cao nhất mới có thể hạ ở trên thân người.Đồ nhi hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chien-thanh-cong/103977/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.