Không có thiên lý nha, không có thiên lý nha. Mỹ nhân như vậy lại phải đi hầu hạ tên sài lang hung ác độc địa như thế kia sao. Trong khi đó, bản thân một hảo thanh niên võ công cao cường, săn sóc ôn nhu, anh tuấn đầy tiền đồ, quang minh chính đại, thế nhưng không chiếm được ưu ái của nữ nhân. Ô ô ô, thật là không có thiên lý.
Lệ phi nhìn Lương Dịch nước mắt lưng tròng, khóe miệng co rút, hai tay nắm thành nắm đấm, bộ dạng vô cùng thất thường, không khỏi quan tâm hỏi: “Lương công tử? Ngươi đã xảy ra chuyện gì? Là do bệnh cũ đột nhiên phát tác sao?” Hay thật, có người nói đối phương là người có khả năng cạnh tranh ghế hoàng hậu nhất, cho nên mình không thể chậm trễ đón tiếp.
“Không có… Ta… Ta chỉ là đang cảm thán trời xanh đối xử với ta không công bằng chút nào, thật sự là quá không công bằng.” Lương Dịch buồn bã nói. Chung tình, người đẹp lục la sam, không chiếm thành của mình được, thật uổng phí. Ai, tạo hóa trêu người a. Không để cho ngươi ta gần nhau, cũng không cho ngươi ta gặp lại. Ai, ai, ai… aiiii.
Lệ phi nào biết cậu bây giờ đang bộc phát thi hứng cảm thán, còn tưởng cậu xấu hổ, vội vàng truy hỏi: “Lương công tử, trong cung có rất nhiều ngự y, không bằng thỉnh họ đến xem thử.”
“Nga, không cần.” Lương Dịch phẩy phẩy tay: “Ta chỉ là thấy hai cái cây này rất đáng giá, nhất thời thương cảm mà thôi. Ngươi không cần để ý ta. Nào nào nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chich-linh-duong-luong-chich-lang/2535674/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.