Sương, Tuyết hai người ở trong hoàng cung không có tẩm cung của chính mình, bởi vậy chỉ có thể giống như trước mà vào cung của Thù Nam ở. Dọc theo đường đi ba người dính lấy nhau, ngại Tuyết nên Thù Nam không có cơ hội bính Sương, nhịn hai tháng, hiện nay cơ hội tới, làm sao có thể buông tha?
Hai tay Sương mềm nhẹ khoát lên vai Thù Nam, thân mình theo động tác của hắn mà cao thấp lay động. Thù Nam đem y lăn qua lộn lại mấy tư thế, Sương đều phối hợp, thuận theo một cái hiếm có.
Dọc đường đi Sương cùng Tào Ẩn Bạch che giấu hảo, chỉ một ngày một đêm ở chung nhưng Thù Nam cũng phát hiện thân thể Sương tựa hồ có vấn đề.
Có lẽ là như thưởng cho việc Sương thuận theo, Thù Nam không cố ý làm cho y khó chịu, ngược lại như là đang ôm ái nhân. Thái độ tuy rằng vẫn là cường thế, nhưng động tác thì có thể gọi là ôn nhu.
Sau một cú đâm mạnh, Thù Nam nhẹ nhàng đặt Sương xuống trên giường, ghé vào trên người của hắn nghỉ tạm. Bộ vị cực nóng dưới hạ thân của Sương vẫn bao bọc lấy hắn, hơi hơi run rẩy, làm cho người ta luyến tiếc rút ra.
Tối nay ánh trăng vừa tron, lúc Thù Nam tới chỉ thấy ánh trăng rơi rớt,ôn nhu chiếu vào trong đình viện, lại có sự yên tĩnh không nói lên lời, mà đêm nay thiên hạ dưới thân lại thiếu đi một phần chanh chua lúc thường, bộ dáng ngoan dịu không biết đáng yêu hơn bình thường bao nhiêu lần? Nhất thời đầu óc choáng váng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chi-hoang-duong-mong/185907/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.