Thù Nam đứng ở bên ngoài thư phòng mấy trượng, trong lòng có tư vị nói không nên lời.
Sương và Tuyết có cùng một khuôn mặt. Tuyết ngày thường đẹp, Sương tự nhiên cũng như vậy, nhưng Thù Nam lại phát giác ra rằng mình chưa bao giờ nhìn kỹ Sương.
Hắn có việc muốn bàn bạc cùng Sương, vì thế hỏi qua thủ vệ, biết y đến thư phòng. Từ xa, hắn liền nhìn thấy y qua cửa sổ.
Sương đang cúi đầu phê duyệt công văn, trên mặt không có chanh chua như bình thường. Thù Nam nhất thời có chút hoảng hốt, còn tưởng là Tuyết. Nhưng cẩn thận nhìn lại, lại biết y không phải là Tuyết.
Khi Tuyết suy nghĩ, có một chút mờ ám, thỉnh thoảng sờ sờ cằm, gãi gãi tai. Mỗi lần Thù Nam nhìn thấy nó ngồi bên bàn học đều thấy đáng yêu cực kỳ.
Mà Sương bất đồng. Y không có động tác dư thừa, lúc cúi đầu nhìn công văn thì như một tòa núi trầm tĩnh, một khối đá trầm mặc, không có một tia lung lay. Có lẽ vì sinh trưởng trong lãnh cung nên Sương không có quý khí của người trong hoàng tộc, nhưng mà khi Sương ngồi trước bàn, trên người lại có một cỗ điềm tĩnh tao nhã.
Đây là lần đầu tiên hắn nhận ra sự bất đồng giữa Sương và Tuyết rõ ràng như vậy.
Tiếp theo y như mệt mỏi, ngẩng đầu lên nhìn ra cửa sổ. Bên người Sương không có thị nữ, cho nên toàn thân từ trên xuống dưới là tự mình chuẩn bị. Tóc của Tuyết là do thị nữ cẩn thận chải chuốt, dùng buộc tóc bằng vàng cố định. Buộc tóc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chi-hoang-duong-mong/185897/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.