Biết được rằng Sương còn có một đường sinh cơ, Thù Nam vội vàng rời đi. Tào Ẩn Bạch lập tức cho Hoan Cô đi pha dược, chính mình thì thu dọn lại phòng khách, lấy hai cái ván cửa dùng dây thừng cố định làm thành hai cái bàn cao đơn giản, tiếp đó đốt than hỏa ở trong lò sưởi trong tường.
Chuẩn bị tốt tất cả xong, Tào Ẩn Bạch ôm Sương ra phòng khách, Tuyết đã làm theo phân phó của Tào Ẩn Bạch, lấy dược thủy đặc biệt tắm rửa rồi thay y phục xong. Tào Ẩn Bạch nhẹ nhàng đặt Sương lên bàn, một bên nói với Tuyết: “Ngươi nằm ở bên kia.”
Từ lúc bắt đầu nhìn thấy Sương, hai mắt Tuyết vẫn dính trên người y, nghe thấy Tào Ẩn Bạch phân phó liền tự động trèo lên bàn, nằm bên người Sương.
Lúc này Hoan Cô bưng một bát dược vừa pha cho Tuyết, Tuyết tự tay nhận lấy, Tào Ẩn Bạch lại khuyên nó một câu: “Ngươi hiểu rõ rồi chứ, ta… kỳ thật cũng không nắm chắc nhiều lắm.” Nội tạng của Sương sớm đã suy kiệt giống như lão nhân bát tuần, Tào Ẩn Bạch nghĩ hết cách cũng không thể nghịch chuyển những tổn thương Sương phải chịu khi làm dược nhân năm đó. Có một ngày khi hắn nhìn thấy công nhân sửa chữa xe ngựa, lấy một linh kiện mới thay vào chỗ hỏng rồi chiếc xe lại có thể đi lại bình thường, vì thế hắn đột nhiên nghĩ đến: “Hay là hắn cũng thay nội tạng cho Sương?”
Sau đó Tào Ẩn Bạch làm rất nhiều thí nghiệm trên động vật, phát hiện ra rằng các loại động vật khác nhau thì hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chi-hoang-duong-mong/1487643/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.