Editor: demcodon
Ninh thấy hắn sờ mũi không nói lời nào thì run lên mấy tờ giấy trong tay hỏi: “Tiểu Yến, đây là ngươi vẽ phải không?”
“Đúng vậy.” Yến Thần Dật gật đầu chỉ chỉ mấy kiểu dáng phía trên nói: “Ngươi có gặp qua mấy kiểu này hay không?”
Ninh lắc đầu rất bội phục nhìn hắn: “Chưa thấy qua, hơn nữa ngươi vẽ rất đẹp. Nếu có thể dựa theo bản vẽ làm ra được phỏng chừng sẽ rất dễ bán.” Ninh nói xong đến gần dùng cánh tay cọ cọ bả vai Yến Thần Dật nhỏ giọng nói: “Chủ thượng ở trong kinh thành có mấy cửa hàng, hơn nữa cơ bản đều là để không hoặc là cho người ngoài thuê, ngươi muốn mở tiệm chỉ cần nói với y là được, không cần tìm Hoàng thượng.”
Yến Thần Dật xua tay mặt mũi tràn đầy ghét bỏ nói: “Không không không, ta nếu như tự mình mở tiệm thì phải tìm người quản lý kinh doanh, ta nào có tâm tư lớn làm như vậy chứ; hơn nữa đối với loại trang sức tinh tế này phải tìm thơ thủ công tay nghề tốt hảo công tượng mới được, như vậy thì phải trả một khoản tiền công rất lớn đó.” Hắn nhíu mày cũng nhỏ giọng hỏi: “Ngươi nói nếu ta đưa bản vẽ này cho Tào Nghi xem y có đồng ý để cho ta làm cái giá bán ở trong tiệm y hay không?”
Ninh kinh ngạc mở to hai mắt nhìn giơ ngón cái với hắn: “Sẽ!”
Gã thật sự bội phục chết Yến Thần Dật loại dũng khí dám động dao ở trên đầu Thái Tuế, ít nhất ngoại trừ chủ thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chang-cong-ngoc-ve-lam-ruong/2567114/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.