Editor: demcodon
“Thuộc hạ nói ngài còn ngốc, ngay cả nói cũng nói không rõ lộn xộn đuổi người đi.” Dịch quay đầu nhìn nhìn chủ thượng, thấy chủ thượng biến sắc không chờ y né tránh cẳng chân đã bị đạp một cái. Sức lực kia đủ làm cho y đau nhe răng nhếch miệng.
“Sao không đổi cách nói?” Tư Bác trừng mắt, thấy gã xoa cẳng chân thì nhíu mày: “Làm cho bọn họ ít đến quấy rầy ta.”
Biểu cảm của nam nhân lạnh xuống, Dịch nhanh chóng gật đầu.
Ngày đầu tiên bán thịt nướng bận rộn đến giờ hợi [23:00] khách mới từ từ rời đi, Yến Thần Dật giơ tay lau mặt, trên gương mặt trắng nõn sạch sẽ dính hai vệt đen.
“Thần Thần, tay ta đều mỏi.” Tư Bác giúp Yến Thần Dật tắt lửa than, tiểu nhị khác đi ra mang giá nướng trước cửa tiệm chuyển vào đại sảnh, sau đó cầm chổi quét sạch sẽ trước cửa. Mọi người trở về đại sảnh, tất cả đều mặt mũi tràn đầy mỏi mệt.
“Chúng ta phải sửa lại thời gian buôn bán.” Yến Thần Dật giơ tay đấm đấm cánh tay: “Về sau mỗi buổi sáng ba người một tổ đi nhập hàng, một ngày trước buổi tối ta sẽ mang danh sách cần và bạc đặt ở trong phòng bếp. Buổi sáng sau khi nhập hàng xong thì trở về nghỉ ngơi đổi ba người khác chuẩn bị giữa trưa muốn bán gì đó, sau cơm trưa mọi người đến cùng nhau xâu thịt buổi tối cần bán, hai ngày đổi một tổ nhỏ đi nhập hàng, ta sẽ kêu Quảng viết ra dán lên, nhanh ăn cơm đi, một lát mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chang-cong-ngoc-ve-lam-ruong/2567091/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.