Editor: demcodon
Ba người nam nhân cao lớn vào ruộng bắp sau một lát thì đi ra, động tác Tư Bác nhanh nhất, sọt cầm trong tay đựng cũng sắp tràn ra ngoài.
Yến Thần Dật bật cười đưa ấm nước cho y nói: “Huynh bẻ nhiều như vậy chúng ta làm sao ăn hết, không phải nói qua cho huynh biết trồng trọt rất vất vả sao, không thể lãng phí.”
“Có thể đưa cho Lý đại gia, Vương đại thúc, còn có những thúc thúc thẩm thẩm khác đối xử tốt với chúng ta, trong thôn không ít người đều cười với ta.” Tư Bác bĩu môi, duỗi tay lấy ra một trái bắp mình mới bẻ về cho Yến Thần Dật xem, mang theo tự hào khoe nói: “Thần Thần, đệ xem, rất non, ngắt thì ra nước, ta đều ngắt.”
Yến Thần Dật chớp mắt mấy cái vươn tay qua lấy trái bắp vừa thấy lại, dở khóc dở cười. Cũng không phải là đều ngắt, một trái bắp hạt bắp tất cả đều ngắt mạnh chỉ còn lại cùi bắp......
Liên tiếp cầm mấy trái cũng đều là loại tình huống này, Yến Thần Dật thật sự là không đành lòng đánh mất tính tích cực của Tư Bác, nhưng lời này không thể không nói.
“Tư Bác, huynh bẻ bắp như vậy là không đúng.” Hắn ngẩng đầu thấy Quảng và Ninh cùng nhau từ trong ruộng bắp trở về, duỗi tay cầm trái bắp từ trong sọt của hai người bọn họ, lột lá xanh xuống cho y xem: “Ngắt một hai hạt bắp thì biết có phải non hay không, huynh tất cả đều ngắt thì trái bắp không thể ăn.”
Tư Bác mở to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chang-cong-ngoc-ve-lam-ruong/2567035/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.