Sau khi tắm rửa xong, Thiệu Huân cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái hơn rất nhiều, đi ra khỏi phòng tắm, anh phải cảm ơn chỗ hoa mà hôm qua Bắc Tề Lạc mua về. Xung quanh căn phòng được Bắc Tề Lạc trang trí rất nhiều hoa tươi, màu sắc rực rỡ xinh đẹp, kết hợp với ánh sáng mặt trời nhẹ nhàng từ ngoài chiếu vào, trong phút chốc làm cho người ta có cảm giác như cảnh trong mơ…
Hoa tươi xinh đẹp mang đến cảm giác rất thoải mái, thảo nào có rất nhiều người thích dùng hoa tươi để trang trí nhà ở.
Bắc Tề Lạc thấy anh đi ra liền chạy đến, cầm lấy khăn trong tay anh, giúp anh lau đầu.
Thiệu Huân nhận sự chăm sóc của hắn, khi cảm thấy tóc khô rồi, mới nhẹ nhàng nói.
“Hôm nay chúng ta đã về nhà rồi, còn bày biện phòng thành như vậy làm gì cho lãng phí?”
Động tác trên tay Bắc Tề Lạc ngừng lại mộ lát.
“Ta đâu nói chúng ta chỉ ở một đêm rồi đi đâu?”
“A?” Thiệu Huân hoang mang nhìn hắn. “Vậy ngươi còn muốn ở bao lâu?”
“Bảy ngày, hơn nữa ta đã bao cả chỗ này rồi.”
“Bảy ngày? Có cần ở đây lâu như vậy không?” Thiệu Huân nhíu mày. Vừa nhìn thấy căn nhà này, anh đã biết giá cả sẽ không rẻ, ở một đêm cũng đã thấy xa xỉ rồi. Vậy mà còn định ở lại đây một tuần… quá lãng phí.
“Không được, không cần thiết phải ở đây lâu như vậy. Ở một đêm là đủ rồi, lát nữa chúng ta thu dọn đồ đạc đi về thôi.”
Bắc Tề Lạc đã sớm biết anh sẽ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ca-the-ky-dich-on-nhu/145862/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.