“Vì … ta?”
Thiệu Huân ngây ra nhìn người đang ôm chặt lấy mình.
“Ừ, đúng vậy.”
Đầu Bắc Tề Lạc chôn trong hõm vãi của Thiệu Huân hơi gật gật một chút.
“… Ta không hiểu?”
Chuyện làm việc ở công ty chuyển nhà thì có liên quan gì đến anh?
“Không sao, chuyện này ngươi chưa cần hiểu làm gì. Chờ ta chuẩn bị thật tốt, sau đấy nói hết cho ngươi cũng không muộn.”
“Chuẩn bị?” Thiệu Huân sửng sốt, chậm rãi lấy lại tinh thần. “Ý là ngươi vẫn định tiếp tục làm việc ở đây?”
“Ừ.”
“Cũng không quay về?”
“Ừm.”
“… rốt cuộc có chuyện gì vậy?” Thiệu Huân không thể hiểu nổi, trái tim lại dần dần nặng xuống. “Ngươi thực sư.. không muốn quay về sao? Bời vì hôm ấy ta từ chối…”
“Huân.” Bắc Tề Lạc đánh gãy câu nói tự trách của anh, ngẩng đầu nhìn thật sâu vào mắt anh, nói. “Kỳ thật ta rất muốn chạy ngay về với ngươi, thật đấy! Nhưng mà có một việc ta vẫn chưa làm xong, vì vậy ta chưa thể trở về bây giờ được. Huân, đợi ta thêm mấy ngày nữa, được không? Ta nhất định sẽ quay lại tìm ngươi.”
“Rốt cuộc là chuyện gì??”
Rõ ràng nói muốn trở về, vậy mà lại không chịu về.
Chuyện mà hắn nói đang làm dở rốt cuộc là chuyện gì vậy?
“Hiện tại chưa nói được.” Bắc Tề Lạc vẫn thần thần bí bí không chịu nói.
Thiệu Huân nhăn mặt… Không phải anh thích soi mói, cái gì cũng phải hiểu cặn kẽ, nhưng mà Bắc Tề Lạc có chuyện giấu diếm không muốn cho anh biết, làm cho anh cảm thấy rất không thoải mái, lòng nặng trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ca-the-ky-dich-on-nhu/145860/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.