“Ngạc nhiên quá, Quốc vương viết không sai nửa chữ nào.”
“Đúng vậy, trước đây mỗi lần viết đều sai đến nỗi ngồi hết nửa ngày cũng không biết Quốc vương viết cái gì.”
“Chỉ thư này dùng từ khiển ngữ cực kỳ hoàn mỹ, xem ra Quốc vương gần đây rất là tiến bộ.”
“Vương triều Charcot của chúng ta có một quân vương biết vươn lên như vậy, thực sự là hạnh phúc của nhân dân.”
Trưởng quản quốc khố - đại thần tài chính cùng các đại thần tiếp nhận chiếu chỉ từ tay Hamilton Công tước, cảm động lau lệ.
Fister thấy vậy không khỏi xám mặt.
“Khục khục, nếu Quốc vương Bệ hạ đã hạ chỉ, phiền các đại thần mau chóng mở kho cứu giúp nạn dân thiên tai đi, nhân dân ở York đang chờ từng phút số tiền cứu mạng này đó.”
“Tốt, Công tước, chúng ta lập tức theo ý chỉ Quốc vương mà làm.”
Như thế này nạn dân ở York được cứu rồi, Fister vui mừng gật đầu.
Cùng lúc đó, Quốc vương đang được các đại thần hết lời khen ngợi tựa như cẩu đói nằm mềm nhũn ở trên giường – thân thể vốn ít lao động đau đớn tựa như bị một trăm con ngựa dẫm qua, nhất là cái mông đáng thương, sưng đỏ tựa như là bị gậy sắt thọc qua.
Ô… ông anh họ đáng ghét, kiếm cái mê hương ngu ngốc gì, còn hại Bản vương bị cái tên nghiệt thần ngỗ nghịch đức vua kia khai bao! Màn dâm đãng tối hôm qua lại một lần nữa xoay quanh trong đầu, nghĩ đến chuyện mình đường đường là vua một nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-bat-thang-quoc-vuong/2503407/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.