Năm Dân quốc thứ 20 (1932),thu đến, tiếng lá xào xạc khắp thành phố.
Tiếng pháo vang dội từ chân núi, lá vàng phủ khắp như lửa cháy lan ra đồng cỏ. Thỉnh thoảng một, hai chiếc lá rơi xuống khơi dậy những tia lửa. Tần Thư ho ra một ngụm máu trong khói lửa gay mũi. Một tên thổ phỉ ân cần gọi một tiếng Tam gia, Thủy Tam xua tay ra hiệu mình không sao. Hắn đứng trước pháo đài, từng bước giẫm lên bệ pháo là từng tiếng pháo vang lên. Lực phản chấn khiến hắn ho ra một ngụm máu.
Binh lực và đạn dược của trại không còn nhiều, ai nhìn vào cũng nhận ra hắn đang cắn răng chống đỡ. Một tên thổ phỉ bỗng dưng nhụt chí, lau vết máu đen trên mặt rồi nằm ra đất khóc rống lên: “Tam gia mau chạy đi! Chúng ta không đánh lại đâu, đám lính kia dày dặn kinh nghiệm, ngay cả sư gia cũng là người của chúng…”
Mấy hôm trước, Tần Thư đột ngột mất tích, Thủy Tam sốt ruột lật tung cả ngọn núi nhưng chẳng thấy cậu đâu. Khi Thủy Tam buông lỏng cảnh giác, quốc quân tập kích bất ngờ nhưng lại khéo léo vòng qua quân mai phục của Thủy Tam, rõ là có nội gián. Hiện tại quốc quân đang tiến gần vào thành, giữa thiên quân vạn mã súng đạn nghiêm trang, Tần Thư thình lình xuất hiện trên lưng ngựa. Cậu đã thay bộ trường bào màu trắng thành quân phục vàng đậm, huân chương chiến công xếp thành hàng trên vai, tua vàng buông trước ngực, vô cùng lóa mắt.
Thế là mọi thứ đã được giải thích, hóa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-bai-thien-dia-nhi-bai-cao-duong/3698995/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.