Thủy Tam thấy Tần Thư tỉnh lại, đầu tiên là vui vẻ được chừng là hai giây, sau đó lại lên giọng dạy dỗ Tần Thư sau này không được nghịch ngợm trên xe nữa. Nhưng khi hắn ý thức được Tần Thư gọi hắn là gì, hắn liền nổi hết da gà. Không phải Tần Thư vẫn luôn gọi hắn là “anh ơi” sao? Tần Thư biết gọi hắn bằng tên lúc nào vậy? Lời của bác sĩ tâm lý lại vang lên bên tai: “Đột biến tính cách chỉ xuất hiện sau khi bị kích thích mạnh, mà lúc đầu óc cậu ta hoạt động thì rất khó đối phó đúng không?”
Cảm giác như bị thiên lôi đánh trúng đầu, Thủy Tam giật mình nhận ra việc biến đổi thành Tiểu Thư ngốc nghếch chắc đã kết thúc. Vẻ mặt hung dữ muốn “dạy cậu làm người” trong phút chốc vẫn còn hiện rõ, nhưng nhìn thấy ánh mắt trong veo của Tần Thư, hắn lập tức bị nghẹn lại, biến thành kiểu “người chồng mẫu mực”. Khả năng kiểm soát biểu cảm trên gương mặt không tới đâu nên biến đổi không được tự nhiên, hắn mắc kẹt ngay đoạn “người chồng mẫu mực dạy cậu làm người”, trông buồn cười không chịu được.
“Thủy Tam?” Thấy mặt mũi Thủy Tam nhăn hết cả lại, Tần Thư vô thức nhướng mày, xuống giường đi tới bên chỗ Thủy Tam. Nửa người Thủy Tam bị bó bột không thể động đậy, chỉ có thể dùng một góc độ cực kỳ-không ngang ngược để nhìn Tần Thư đang đứng trước giường. Tần Thư thẳng lưng nhìn xuống bộ dạng sợ hãi của Thủy Tam, trong lòng rõ mười mươi, tên này đã ý thức được chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-bai-thien-dia-nhi-bai-cao-duong/3698777/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.