Nửa tiếng sau đó, Tần Thư được mở mang kiến thức về cái gọi là giai cấp được hưởng đặc quyền. Trong văn phòng, Thủy Tam nhàn nhã gác chân nói chuyện phiếm với Tần Thư, hoàn toàn coi chủ nhiệm phòng giáo vụ như không khí. Lãnh đạo trước kia hay vênh mặt hất hàm sai khiến nay không dám ho he lấy một lời, hiền từ bưng trà dâng nước cho Thủy Tam như một đứa cháu trai.
Trường phòng giáo vụ sâu sắc phê bình chủ nhiệm lớp Tần Thư, phê bình từ cách giáo dục cho tới việc giác ngộ tư tưởng. Không thể không nói, trưởng phòng giáo vụ đúng là một loại sinh vật thần kỳ, để bám víu vào cái đùi lớn là ông nội Thủy Tam mà mắng chửi ngày càng hăng hơn. Ông ta vừa mắng vừa lén nhìn sắc mặt Thủy Tam, nhưng mặt hắn lại không bộc lộ chút cảm xúc nào, còn chẳng thèm nhìn bọn họ lấy một cái. Trái lại, hắn còn nháy mắt với Tần Thư, trong mắt toàn là vẻ đắc ý.
Tần Thư thầm mắng một tiếng “đồ ngốc” trong đầu. Đến mức này cơ à? Không khác gì đứa nhãi con.
Công tác phê bình của trưởng phòng giáo vụ cuối cùng cũng đến lúc hạ màn, tổng kết lại bằng một câu: “Ở nơi như Minh Đức của chúng ta, tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện bạo lực học đường! Tần Thư lại còn là em trai của Tam thiếu gia, sao thầy lại nông cạn thế hả lão Vương? Đừng hòng mơ đến tiền thưởng tháng này nữa!” Sau đó, hai người đàn ông đầu sáng bóng nhìn Thủy Tam bằng vẻ mặt nghiêm trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-bai-thien-dia-nhi-bai-cao-duong/3698401/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.