Edit: BiaW | Beta: Cẳm
Dân quốc năm thứ 29 (1940),thời kỳ bi thảm nhất trong lịch sử Trung Quốc. Chiến tranh không còn chỉ xảy ra ở một vài địa phương nữa. Kể từ khi quân đội Nhật Bản xâm lược Trung Quốc, vào ngày 7 tháng 3 các thành phố ven biển, thị trấn quan trọng ở trung tâm Hà Nam, quân đội quốc gia và quân đội Cộng sản đã gạt bỏ thành kiến, cùng nhau kháng Nhật. Tuy vậy nhưng các thành phố vẫn lần lượt thất thủ, núi sông đâu đâu cũng là máu, mỗi một tấc đất đều chôn người chết.
Mùa thu năm 1940, quân Nhật chiếm đóng một số thành phố và thị trấn ở phía tây nam. Tận khi phía tây nam gần như thất thủ, Thủy Tam đã tập hợp tất cả anh em, kiểm kê hết một lượt từ lương thực cho đến cả người lẫn ngựa, còn thu nhận cả những người tị nạn ven đường. Uống rượu lên đường, lấy máu nhuộm đao. Thủy Tam bước lên đài cao trong gió thu rì rào, người phía dưới đều nghiêm túc ngước nhìn hắn.
Cả ngọn núi lặng ngắt như tờ, chỉ còn tiếng nói của Thuỷ Tam vang vọng trùng điệp như tiếng Phạn truyền bên tai.
“Các anh em! Thủy Tam tôi là một kẻ thô tục không hiểu chuyện quốc gia đại sự, nhưng vẫn biết rằng người Nhật Bản chạy tới địa bàn của chúng ta làm càn, bóc lột cả nam lẫn nữ, bại hoại đạo đức. Phải dạy cho chúng biết thế nào là lễ độ! Đây là địa bàn của chúng ta, một tấc đất cũng không thể thiếu, chết cũng không nhường! Là đàn ông thì hãy liều chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-bai-thien-dia-nhi-bai-cao-duong/211746/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.