Chuyện xảy ra từ rất lâu rồi, có lẽ cũng đã vài vạn ức năm. Thuở thiên địa còn chưa xuất hiện, lục đạo luân hồi chưa mở ra. Không gian chỉ là một dãy mờ mịt hỗn độn. Bàn cổ chân thần vẫn còn trôi lang thang một cách vô định.
Rồi bỗng dưng một ngày chân thần nổi lên hứng thú, muốn sáng tạo ra một thế giới mới. Chí hướng dào dạt, chân thần liền bắt tay vào việc. Công việc rất vất vả, chân thần mất gần vạn năm mới miễn cưỡng hoàn thành. Ngay lúc thần đang hưởng thụ ngắm nhìn thành quả của mình thì đột nhiên từ đâu không biết lại xuất hiện một con dao phay. Dao phay bay từ vũ trụ hư không như u hồn quỷ mị lao đến sau lưng chân thần, vậy mà vô duyên vô cớ lại bổ trúng đầu của ngài. Chân thần đang lúc vui sướng nhất lại bị người chơi một vố khiến ngài vô cùng tức giận. Nhìn con dao nhỏ bé, bình thường cũng muốn ức hiếp mình làm ngài không chịu được. Tức giận đùng đùng ngài thẳng tay ném con dao chết tiệt thẳng vào trong hỏa hải, con dao ở bên trong đó chịu hỏa kiếp nung nấu. Trải qua ba vạn tám nghìn năm hỏa hải rốt cuộc cũng biến mất, thế nhưng điều làm chân thần ngạc nhiên chính là con dao vốn dĩ đã tan thành tro bụi kia lại vẫn còn nằm trơ trơ ở đó không một chút sứt mẻ. Ngạc nhiên quá đỗi, chân thần càng thêm bực tức về con dao quái quỷ đó, liền dẫn lôi kiếp đến muốn dùng cửu lôi oanh đỉnh tiêu diệt nó. Vậy là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ba-thien-dia-ngao/3045397/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.