Có Triệu Linh Tiêu cảm giác tia lạnh chạy dọc sống lưng, giống như đang xem phim kinh dị ở kiếp trước. Thứ kia không biết là gì nhưng có quái dị tức là có nguyên nhân. Hắn thò tay vào túi móc cây dao phay ra sau đó nhẹ nhàng phóng xuống ngựa, từng bước cẩn thận tới gần cái bàn tay nọ.
Cái bàn tay hoàn toàn là của người thật, dường như bị bẻ gãy xuống, máu thịt không đều, xương cốt nứt vỡ nhìn hơi đáng sợ. Nó giống như có linh tính, bò tới bò lui mấy chỗ có xác chết như muốn tìm kiếm thứ gì đó.
Triệu Linh Tiêu tay nắm chặt cán dao, rón rén lại gần, thừa lúc bàn tay quái dị không chú ý lập tức vung dao chém phập một phát. Lưỡi dao siêu bén trong nháy mắt đã phân nó thành hai đoạn. Bàn tay giãy tê tê như cá lóc đập đầu trong giây lát rồi im bặt, không còn chút phản ứng. Hắn lấy dao chọt chọt mấy cái, đinh ninh là nó đã chết mới thở phào một hơi, tuy vật này có chút quái dị nhưng ít nhất không phải thứ khó nhằn, chém một phát đã chết.
•Úy....
Đột nhiên hắn cả kinh kêu, ngồi thế chòm hỏm bật ngược ra sau. Từ trong bàn tay một loại chất lỏng màu đen sền sệt như nhớt chảy ra, so với bàn tay kìa thì thứ chất lỏng này càng thêm quái dị, nó toát ra mùi tanh tưởi đến đáng sợ. Thế nhưng không để cho hắn kịp phản ứng thì chất lỏng đã chui tọt xuống đất, lặn mất tăm.
Triệu Linh Tiêu nhìn theo vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ba-thien-dia-ngao/3045334/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.