•Cẩn thận...
Triệu Linh Tiêu quát to, cả người như làn gió lao đến hai tay đẩy mạnh vào lưng Sở Mạch hất nàng bay đi khỏi vòng nguy hiểm. Hắn rốt cuộc cứu được nàng nhưng bản thân không thể tránh khỏi, kình khí thổi tới, một khối đá lớn đập vào người, hắn há mồm phun ra một ngụm máu, bị lực đạo chấn bay như diều đứt dây, cùng với đống hổn độn và yêu giao lao thẳng xuống hồ nham thạch sâu trăm thước.
Sở Mạch bị đẩy văng ra xa, đáp xuống cách đó mấy chục trượng, nàng lảo đảo mấy cái mới đứng vững, quay người lại nhìn thấy sau lưng đã là bình địa, một dãy kiến trúc dài trăm trượng bị quét sạch, như là bị cày sới qua, bóng dáng Triệu Linh Tiêu cũng không còn, mọi thứ đều bị hủy diệt dưới hồ dung nham nóng chảy.
Ánh mắt nàng cố gắng tìm kiếm, rồi cuối cùng lóe tia thất lạc, trong lòng có chút bi thương. Nhớ lại thân ảnh ấy vào lúc nguy cấp nhất đã không tiếc sinh mạng xông vào cứu nàng, nếu không có hắn người chết chính là nàng đã chết, trong tuyệt cảnh mơi thấy chân tình, ở cái thế giới này tấm chân tình như vậy quý giá biết bao, tiếc là kẻ ác sống lâu người tốt đoản mệnh, hết thảy đều là do ông trời đã định đoạt. Trái tim khẽ thắt, nàng cảm thấy hối hận tại sao lúc trước không đối xử tốt với hắn một chút, chỉ vì một chút hiểu lầm mà lạnh nhạt thậm chí xem thường hắn, cho rằng hắn là một kẻ vô sỉ, ti tiện, để rồi sao, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ba-thien-dia-ngao/3045296/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.