•Vậy sao... À hình như đúng là như vậy, sao ta lại quên cơ chứ...
Triệu Linh Tiêu vỗ trán cái bộp, trong một dòng ký ức hắn dường như đã từng nghe qua chỉ là nhất thời không nhớ ra mà thôi. Phải nói hắn hiện tại rất là rối loạn, trong một lúc phải xử lý ba dòng ký ức khác nhau thật sự không dễ dàng gì.
•Này nhân loại nhỏ bé, chuyện ngươi nói lúc nãy có phải là thật không..
Đại điêu dò hỏi.
•Chuyện gì..
Triệu Linh Tiêu bị gọi từ trong dòng ký ức trở về, ngơ ngơ hỏi.
•Chính là chuyện ngươi nói muốn giúp ta..
Đại điêu dường như mất hết kiên nhẫn với tên ngốc này, suýt chút đã mở miệng mắng hắn.
•A.. Chuyện đó sao, ta tự nhiên là nói thật, ta đi lừa một con chim làm gì, có ích lợi gì cho ta chứ.
Triệu Linh Tiêu hiểu ra thật thà đáp, vẻ mặt ngây thơ vst “ Vô số tội “.
•Hừ...
Đại điêu không nói gì chỉ khịt mũi một cái, gì mà không có lợi ích, tên này không phải kẻ gian giỏi làm bộ làm tịch thì cũng là một tên ngốc, ngu xi đần độn, phải nói trên người linh thú tứ kỳ toàn là bảo vật, chỉ cần một sợi lông cũng vô cùng đáng giá.
•Sao nào, tiểu kê kê muốn ta giúp chuyện gì?.
Hắn chống tay xuống gối nét mặt thân thiện hỏi.
•Bà nó, ngươi còn gọi ta là tiểu kê kê ta liền mổ chết ngươi..
Đại điêu bị hắn gọi là tiểu kê kê liền tức giận mắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ba-thien-dia-ngao/3045264/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.