Liễu Tức Phong nghe nói sắp đến thời gian khai mương cũng muốn đi xem náo nhiệt.
Lý Kinh Trọc nói: "Hôm nay chỉ đi nộp tiền cho người ta thôi, chưa biết bao giờ mới khai."
Liễu Tức Phong: "Đi nộp tiền cũng đi."
Lý Kinh Trọc cười hắn: "Khai mương nước có giúp ích gì cho việc sáng tác của anh đâu? Cái gì cũng muốn xem."
Liễu Tức Phong cãi: "Không chừng có thể đấy."
Lý Kinh Trọc hỏi: "Tôi đưa anh đi cùng, anh lấy gì cảm ơn tôi?"
Liễu Tức Phong nói lại: "Tôi tưởng cậu cam tâm tình nguyện."
Lý Kinh Trọc đáp: "Đúng là cam tâm tình nguyện."
Liễu Tức Phong nói tiếp: "Tôi chưa đòi cậu hái trăng sao trên trời xuống thì thôi nhé."
Lý Kinh Trọc nói: "Cảm ơn đã buông tha cho tôi. Như vậy đi," anh vươn tay ra, "Thế này chắc được chứ?"
Liễu Tức Phong nắm tay anh, "Đối tốt với tôi chỉ vì mỗi cái này."
Lý Kinh Trọc xoa niết tay Liễu Tức Phong, nói thầm trong đầu: Còn không đúng sao? Tôi tốt với anh đâu phải làm từ thiện, không nghĩ đến mấy chuyện đó chẳng lẽ muốn anh quyên tiền à?
Liễu Tức Phong: "Dắt đi một lát thôi đấy, lát nữa mà gặp người khác tôi không dắt nữa."
Lý Kinh Trọc nói: "Được, có người thì không dắt."
Hai người đi về hướng nhà họ Vương.
Căn nhà đó ở đầu xóm phía đông, đi tiếp là một khoảng đất ruộng lớn, cực cực xa nữa mới có nhà khác. Liễu Tức Phong thấy căn nhà loáng thoáng từ xa, trầm trồ: "Nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-anh-binh-minh/2521040/chuong-20.html